NĂM ẤY, CUNG KHUYẾT KHÓA CHẶT NỖI THANH HOAN - 3
Cập nhật lúc: 2025-04-07 23:32:00
Lượt xem: 6,884
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-04-07 23:32:00
Lượt xem: 6,884
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ta không đổi sắc, chỉ nhẹ nhàng đáp lời:
"Thần thiếp là di mẫu ruột của tiểu hoàng tử, để thần thiếp chăm sóc là thích hợp nhất. Từ hôm nay, mẫu hậu cứ yên tâm giao đứa trẻ cho thần thiếp.
Dù là dung mạo hay tính tình, thần thiếp đều giống tỷ tỷ."
Thái hậu nhấp một ngụm trà, không tỏ thái độ phản đối:
"Đã là ý chỉ của hoàng đế, ai gia cũng không có dị nghị.
Chỉ là… hậu cung hiện nay quá đỗi vắng lặng, cũng đến lúc nên nạp thêm người rồi."
Ta khẽ mỉm cười đáp lời:
"Mẫu hậu nói rất phải. Nay hoàng thượng tuổi trẻ khí thịnh, dưới gối chỉ có một hoàng tử, đích thực nên sớm mở rộng hậu cung, để hoàng thất sớm ngày khai chi tán diệp."
Trên đường hồi cung Vị Ương, ba vị phi tần kia vẫn lặng lẽ đi theo sau ta.
Dọc đường, rực rỡ toàn hoa xuân khoe sắc khắp ngự uyển.
Đích tỷ mới rời đi nửa năm, người nàng yêu thương nhất đã chuẩn bị tuyển thêm mỹ nữ nhập cung.
Nếu có thể làm lại từ đầu, liệu a tỷ còn một lòng một dạ với hoàng thượng nữa không?
Chuyện này...
Cũng không thể hoàn toàn trách đích tỷ si tình uổng phí.
Bởi vì, hoàng đế khi xưa đúng là chu toàn vẹn mặt.
Hắn từng đích thân vẽ mày cho tỷ tỷ, cũng từng phi ngựa không nghỉ từ quan ngoại trở về kinh,
chỉ để kịp tặng nàng quà sinh thần.
Khi ấy, đế vương chỉ dành trọn sủng ái nơi hậu cung cho một mình đích tỷ.
Trong mắt hắn, không có ai khác, chỉ có nàng là duy nhất.
Dưới những lời thề nguyện hoa mỹ như thế, có mấy nữ nhân có thể không rung động?
Vừa bước chân vào cung Vị Ương, Lục Châu liền giận dữ nói:
"Nương nương! Người có nghe thấy không? Vừa rồi Vương Tiệp dư với Lục Mỹ nhân dám nói xấu người, bảo người chẳng qua chỉ là cái bóng thế thân của Ân Nguyên Hoàng hậu!"
Ta soi gương ngắm lại chính mình — quả nhiên, càng lúc càng giống tỷ tỷ.
Cũng chẳng trách người ngoài đem ta coi như thế thân của nàng.
Nhưng…
Chuyện này, nào có đơn giản như vậy?
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta trầm giọng nói:
"Chớ có kinh động. Đây là hoàng cung, không phải tướng phủ. Việc ta dặn ngươi, đã làm tới đâu rồi?"
Thân là nữ nhi của Thừa tướng đương triều, trong tay ta tất nhiên có người để dùng.
Dù là trong cung, muốn bố trí tai mắt cũng không phải chuyện khó.
Lục Châu vừa nghe ta nhắc, liền lập tức cảnh giác, đảo mắt nhìn xung quanh, xác định không có ai theo dõi mới thấp giọng nói:
"Người của chúng ta đã an bài xong ở mọi nơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-ay-cung-khuyet-khoa-chat-noi-thanh-hoan/3.html.]
Có một số tai mắt, tuyệt đối không thể để lộ quá sớm.
Nếu bị phát hiện, sau này muốn cài lại sẽ càng khó khăn hơn gấp bội.
Vì thế, ta chỉ dặn dò một câu —
Tạm thời, cứ đợi lệnh của ta.
04
Nửa tháng sau đó, ngày nào ta cũng tự tay chăm sóc tiểu hoàng tử.
Hoàng đế đôi khi sẽ đích thân đến xem hài nhi, hoặc sai người đưa tới đủ loại trân châu dị bảo.
Trong mắt người ngoài, hoàng thượng dù là với ta – vị hoàng hậu kế nhiệm này – hay với tiểu hoàng tử, đều hết mực quan tâm.
Văn võ bá quan trong triều đều biết, hoàng đế từng si tình với Ân Nguyên hoàng hậu đến độ khắc cốt ghi tâm, bởi quá thương nhớ mà phong ta – thứ muội của nàng – lên làm kế hậu.
Không ai là không tán tụng đế vương là bậc si tình hiếm thấy.
Còn ta, trở thành "hoàng hậu thế thân" mà ai ai cũng biết.
Ba vị phi tần trong hậu cung thì luôn mong chờ xem ta mất mặt.
Hôm đó, sau khi cùng vào cung Thái hậu thỉnh an, mấy người chúng ta đi ngang qua ngự hoa viên. Chu tần cười mà như không, châm chọc:
"Mẫu đơn dẫu đẹp đến mấy, cũng không thể so với thược dược. Dẫu có giống nhau, rốt cuộc vẫn không cùng một loại hoa."
Chu tần là ái nữ của Chu Đại tướng quân, dựa vào công huân của phụ thân mà kiêu căng ngạo mạn.
Nàng ta ái mộ hoàng đế, tất nhiên coi ta – vị hoàng hậu kế vị này – là tình địch.
Ta có thể cảm nhận được sự khinh thường trong lòng nàng, nhưng không đậm.
Trái lại, Vương Tiệp dư và Lục Mỹ nhân, kẻ không lên tiếng kia, lại càng thêm chán ghét ta.
Ta tuổi mới mười lăm, lại là con thứ.
Nếu không nhờ dung mạo này, sao có thể ngồi vững trên ngôi vị hoàng hậu?
So với việc bị hai người kia âm thầm gièm pha sau lưng, thì sự thẳng thắn của Chu tần lại khiến ta bớt khó chịu hơn.
Ta hái một đóa mẫu đơn đẹp nhất, đích thân gắn lên tóc nàng ta, dịu dàng cười nói:
"Bổn cung từng được tận mắt thấy tư thế oai phong cưỡi ngựa b.ắ.n tên của Chu tần khi còn ở khuê phòng, đến nay vẫn ghi nhớ mãi không quên.
Bổn cung cho rằng, nữ tử có bản lĩnh, đều xứng với đóa mẫu đơn rực rỡ này."
Chu tần vốn định chế giễu ta, không ngờ ta lại tỏ ý thân thiện, lại còn khen ngợi nàng.
Nàng nhất thời sững người tại chỗ, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Chu tần cười gượng:
"Hoàng… hoàng hậu nương nương cũng xứng với đóa mẫu đơn này mà."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.