NĂM ẤY, CUNG KHUYẾT KHÓA CHẶT NỖI THANH HOAN - 2
Cập nhật lúc: 2025-04-07 23:31:03
Lượt xem: 7,368
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-04-07 23:31:03
Lượt xem: 7,368
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Trong lòng ta, hắn mãi mãi là tỷ phu —
Bởi vì đích tỷ, yêu hắn rất sâu đậm.
Ít nhất...
Trong mắt ta, đích tỷ quả thực đã một lòng một dạ với hắn.
Ta không thể cướp đi người mà đích tỷ yêu thương nhất.
Việc nhập cung, chẳng qua chỉ là kế quyền nghi mà thôi.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đế vương hơi lúng túng. Từ sau khi đích tỷ mất, hắn gầy đi nhiều, nét mặt cũng dần hiện rõ khí chất của bậc đế vương quyền uy.
Ta hỏi:
“Tỷ phu, nửa năm không gặp, ngài gầy đi rồi. Nghe phụ thân nói, ngài để ta nhập cung là vì muốn ta chăm sóc tiểu hoàng tử... Vậy... ngoài mặt là thế, nhưng riêng tư, ta còn có thể tiếp tục gọi ngài là tỷ phu chăng?”
Đôi mắt đế vương khẽ lay động, kế đó, hắn nắm lấy vai ta, chậm rãi khuyên bảo:
“Tiểu Kiều, từ nay về sau, nàng không thể gọi trẫm là tỷ phu nữa, cũng không thể trước mặt trẫm mà tự xưng là ‘muội’.”
Phải vậy không?
Nhưng rõ ràng hắn từng nói, muội muội của đích tỷ, chính là muội muội của hắn.
Ta mỉm cười nhạt, không để lộ chút bất mãn nào, ngược lại ngoan ngoãn đáp:
“Hoàng thượng, thần thiếp đã rõ.”
Đế vương nâng chén rượu hợp cẩn, ta thuận theo mà cạn ly.
Vị cay nồng tràn xuống cổ họng, khiến đôi mắt ta đỏ hoe.
Dường như điều đó khiến đế vương hài lòng.
Ta níu lấy vạt áo hắn, khẽ hỏi:
“Hoàng thượng, thần thiếp có thể được nhìn tiểu hoàng tử một chút không? Hài nhi có ngoan không? Giống tỷ tỷ nhiều hơn, hay giống hoàng thượng nhiều hơn?
Thần thiếp còn nhớ, trước kia hoàng thượng từng nói, nếu là nữ nhi thì giống tỷ tỷ, còn nếu là nam nhi, tốt nhất vẫn nên giống hoàng thượng.”
Ta lại khơi lại chuyện cũ, khiến ánh mắt vừa thoáng hiện xúc cảm của đế vương lại lần nữa trầm xuống.
Thấy thế, ta tiếp lời, giọng đầy cảm hoài:
“Hoàng thượng, nhìn thấy tiểu hoàng tử, cũng giống như thấy được tỷ tỷ vậy.
Sau này, thần thiếp nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho tiểu hoàng tử, quyết không để hoàng thượng và tỷ tỷ thất vọng.”
Cuối cùng Đế vương cũng nở nụ cười ôn hòa, đích thân tháo xuống phượng quan nặng trĩu trên đầu ta:
“Được, trẫm theo ý nàng. Truyền người, bế hoàng nhi đến.
Nàng ấy à… vẫn còn nhỏ lắm.”
Ta chớp chớp mắt, làm ra vẻ ngây thơ vô tội.
Sau khi nhũ mẫu trong cung bế tiểu hoàng tử tới, ta lập tức ôm lấy tã bọc, không chịu buông tay.
Hài tử ngủ say, ngũ quan đã rõ ràng, quả thật rất giống đích tỷ, hoàn toàn không giống đế vương chút nào.
Mắt ta hoe đỏ, khẽ khàng cầu xin:
“Hoàng thượng, đêm nay… có thể để tiểu hoàng tử ở lại bên thần thiếp không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-ay-cung-khuyet-khoa-chat-noi-thanh-hoan/2.html.]
03
Canh giờ đã không còn sớm, ánh mắt đế vương đã lộ ra vài phần mỏi mệt, nhưng hắn không hề nổi giận, chỉ khẽ đáp một tiếng:
"Được."
Sau đó, hắn rời khỏi cung Vị Ương, cũng chẳng ghé qua tẩm điện của ba vị phi tần khác, mà thẳng về long cư của mình.
Ta ôm lấy tiểu hoàng tử, bất giác thất thần.
Trước khi đứa bé chào đời, a tỷ thương yêu nó vô cùng, đích thân may hổ đầu hài, mũ trẻ thơ, áo yếm nhỏ…
Rõ ràng là nàng từng mong ngóng đứa bé này đến nhường nào.
Thế mà ngày nó ra đời, a tỷ lại chẳng buồn nhìn lấy một cái, tựa như…
Tựa như nàng vô cùng chán ghét đứa trẻ này.
Ngay cả khi nhắm mắt lìa đời, cũng chưa từng liếc mắt nhìn con mình một lần.
A tỷ vốn là người kiêu hãnh, thân là đích nữ Tể tướng phủ, tài danh vang khắp kinh thành.
Nàng đối xử lạnh lùng với con mình đến vậy, chắc chắn là có nguyên do —
Bởi vì đứa bé này… chính là nỗi nhục của nàng.
Vì sao lại như vậy?
Ánh mắt ta chợt lóe, trong lòng thoáng hiện ra điều gì đó.
Từ nhỏ, ta đã khác với người thường, có thể nhạy bén cảm nhận được cảm xúc của người xung quanh, ngũ giác cũng linh mẫn hơn người.
Cũng chính vì vậy, ta chưa từng nghi ngờ tình cảm của chủ mẫu.
Mỗi lần đến gần bà, ta đều có thể cảm nhận được sự yêu thương, quan tâm, trìu mến từ tận đáy lòng.
Đích tỷ cũng vậy.
Thế nhưng, mỗi lần đến gần hoàng đế, ta đều cảm thấy khó chịu, như có gì nghẹn lại.
Khi uống hợp cẩn tửu ban nãy, ta rõ ràng cảm nhận được dục vọng lấp ló trong mắt hắn.
Nếu thật lòng yêu a tỷ sâu đậm như lời đồn, sao lại có thể sinh lòng ham muốn với muội muội của nàng?
Huống hồ, đích tỷ cũng mới rời đi được nửa năm…
Trong lòng ta bắt đầu sinh nghi.
Gộp lại những manh mối đã thu thập trước đó, việc tiếp theo chỉ còn là từ từ chứng thực từng điều một.
Sáng sớm hôm sau, ta vào cung Thái hậu thỉnh an.
Thái hậu thấy ta vẫn mang nét non nớt trên mặt, ánh mắt liền trở nên sâu xa. Sau khi ban thưởng vài món ngọc khí trân bảo, người chỉ thản nhiên buông một câu:
"Hoàng hậu và tỷ tỷ con, quả thật rất giống nhau."
Thái hậu vừa dứt lời, ba vị phi tần trong cung cũng đồng loạt nhìn ta, ánh mắt mỗi người một kiểu.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.