NĂM ẤY, CUNG KHUYẾT KHÓA CHẶT NỖI THANH HOAN - 12

Cập nhật lúc: 2025-04-07 23:38:18
Lượt xem: 6,003

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã gia từng dốc toàn lực giúp Thái tử lên ngôi, cũng từng nhiều lần chĩa mũi dùi về phía phụ thân ta.  

Tư Mã Yến muốn thay thế ta? Có lẽ... hoàng thượng cũng có ý đó.

 

Nhưng ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ có cơ hội.

 

Từ khi Tư Mã Yến mang thai, hoàng thượng vui mừng khôn xiết, sủng ái nàng mấy ngày không ngơi.

 

Hôm ấy, trong cung thiết yến thưởng hoa.  

Tư Mã Yến xuất hiện cao ngạo lộng lẫy, chỗ ngồi của nàng và Ôn Tiệp Dư được ta cố ý sắp xếp cùng một nơi.

 

Lại là một ngày hậu cung phô trương tranh sắc.

 

Ta ngồi ở vị trí chủ tọa, ung dung tự tại, giống như một thiếu nữ hồn nhiên vô lo, chỉ chăm chăm vào món ăn ngon trước mặt.

 

Mãi cho đến khi—không biết từ đâu chạy tới một con mèo hoang, đột ngột lao vào tấn công Ôn Tiệp Dư, liên tục cào cấu như phát điên.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Mèo hoang thân hình béo núc, như thể bị kích động dữ dội, vươn móng vuốt sắc bén, điên cuồng cào loạn trên người Ôn Tiệp Dư.

 

Biến cố xảy ra quá bất ngờ, Ôn Tiệp Dư thất thố, hoảng loạn nhào lên người Tư Mã Yến ở bên cạnh.

 

Trường hợp rối loạn tức thì.

 

Con mèo kia hung hãn dị thường, đám cung nhân lúc ấy không kịp phản ứng.

 

Các phi tần thét lên thất thanh.

 

Chờ đến khi cung nô đập chếc con mèo kia, Ôn Tiệp Dư đã tóc tai rối bời, còn Tư Mã Yến ôm bụng, sắc mặt trắng bệch như giấy.

 

Tư Mã Yến kêu lên:  

“Người đâu! Bụng bản cung… đau chếc bản cung rồi!”

 

Ôn Tiệp Dư mặt mày xám ngoét như tro tàn.

 

Trong không khí, mùi m.á.u tanh chậm rãi lan tỏa.

 

Quý tần họ Ngụy từ trước đã căm ghét Ôn Tiệp Dư. Nàng từng si mê Nhị hoàng tử, nay Nhị hoàng tử đã chếc, nàng càng coi Ôn Tiệp Dư là kẻ bắt cá hai tay đê tiện, nhân cơ hội lớn tiếng la hét:  

“Ôn Tiệp Dư, lá gan ngươi cũng to thật đấy! Ngươi đè trúng long thai rồi!”

 

Ta đưa mắt ra hiệu cho Lục Châu.  

Lục Châu lập tức hiểu ý, sai người rò rỉ tin tức ra ngoài, nói rằng—

 

Chính Ôn Tiệp Dư đã khiến Tư Mã Yến sẩy thai.

 

Đứa con trong bụng Tư Mã Yến, dẫu hôm nay không có mèo hoang xuất hiện, cũng khó lòng giữ được.

 

Ta có thể để nàng mang thai, thì cũng có thể khiến nàng mất con.

 

Tư Mã gia là địch nhân, không phải bằng hữu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-ay-cung-khuyet-khoa-chat-noi-thanh-hoan/12.html.]

Ta sẽ không để con gái nhà Tư Mã sinh hạ hoàng tử.  

Nếu không, Tư Mã gia ắt sẽ toàn lực phò trợ đứa bé ấy kế thừa hoàng vị.

 

Lúc đó, triều đình tất sẽ đại loạn.

 

Khi ngự y và hoàng thượng vội vã đến nơi, ta mới từ tốn đứng dậy, tỏ vẻ kinh hoảng vô cùng:  

“Chuyện này... sao lại ra nông nỗi này?! Người đâu! Mau chăm sóc Tư Mã Tu nghi cho tốt, long thai tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ suất nào!”

 

14

 

Sắc mặt Ôn Tiệp Dư trắng bệch như tờ giấy.  

Tư Mã Yến đau đớn đến co giật, toàn thân run rẩy.  

Sắc diện của hoàng thượng cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Các phi tần còn lại, phần lớn lộ vẻ hả hê, như đang thưởng thức một màn kịch hay.

 

Không lâu sau, thái y bắt mạch xong, cúi đầu bẩm báo:  

“Hoàng thượng, long thai... đã mất. Thần... vô năng, xin tội!”

 

Tư Mã Yến bị kích động quá độ, trợn mắt ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Hoàng đế đảo mắt nhìn xác con mèo hoang, lại quét về phía Ôn Tiệp Dư, chân mày nhíu chặt.

 

Tư Mã Yến đâu phải nữ tử tầm thường, mà sau lưng nàng lại là Tư Mã gia, gia thế hiển hách, há có thể để yên?

 

Ta giả vờ không hay biết Ôn Tiệp Dư là người trong lòng hoàng thượng, khẽ cất lời như nhắc nhở:  

“Hoàng thượng, việc này... cũng nên cho Tư Mã gia một lời giải thích mới phải.”

 

Hoàng thượng nào không hiểu. Nhưng trái một bên là người mình yêu, phải một bên là thế tộc quyền quý, há chẳng khó xử?

 

Ôn Tiệp Dư vội quỳ sụp, giọng run rẩy thanh minh:  

“Hoàng thượng! Mọi chuyện không liên quan gì đến thần thiếp! Thần thiếp cũng bị mèo hoang tấn công, lúc hoảng loạn mới vô tình ngã vào người Tư Mã Tu nghi! Thần thiếp bị oan mà!”

 

Một bên là con gái của danh môn trăm năm, một bên là nữ nhân mà mình ngày đêm nhung nhớ, hoàng thượng... sẽ bảo vệ ai đây?

 

Ôn Tiệp Dư nào hay, trong son phấn ban thưởng mà nàng đang dùng, đã sớm bị ta lặng lẽ trộn vào hương liệu khiến mèo hoang kích động.

 

Từ hôm nay trở đi, trong hoàng cung sẽ không còn con mèo hoang nào nữa.

 

Hoàng thượng lập tức hạ chỉ, toàn cung truy lùng, diệt sạch mèo hoang.

 

Còn Ôn Tiệp Dư, tạm thời bị cấm túc, hoàng thượng không lập tức xử phạt, nhưng thái độ đã khác xưa.

 

Sau khi Tư Mã Yến tỉnh lại, khóc lóc vật vã, không ngừng rít gào:  

“Bản cung thề, nhất định bắt Ôn Tiệp Dư... lấy m.á.u trả máu!”

 

Long thai không còn, đồng nghĩa với việc giấc mộng làm hoàng hậu của nàng cũng tan thành mây khói.  

Nàng tất nhiên sẽ đem toàn bộ thù hận, trút lên đầu Ôn Tiệp Dư.

 

Loading...