Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 544: Tái hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:32:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tình rửa xong hộp cơm , sang một bên: "Biên kịch lớn Lữ Ngọc Hy, chúc mừng cô, công thành danh toại."

Ngọc Hy rửa hộp cơm đáp: "Dù giọng điệu chút quái gở, nhưng cũng cảm ơn cô."

Chu Tình nghẹn họng. Cô thực sự chúc mừng, nhưng định gì thêm thì Ngọc Hy thẳng. Nghĩ đến việc dùng đủ cách để trộn đây, Chu Tình khẽ nở nụ .

Ngọc Hy chỗ , thầm suy nghĩ về chức vụ của Chu Tình. Chu Tình đang trướng phó đạo diễn, cô tin Chu Tình đột nhiên đổi nghề một cách đơn thuần như , thật là thú vị!

Buổi chiều, Diêu Trừng một vòng quanh đoàn phim. Cái tính cũng cái lợi, cô ít chuyện bát quái. Nếu vì nhiệm vụ thể rời , cô còn sang cả đoàn phim bên cạnh hóng hớt nữa!

Diêu Trừng đưa bình nước cho Ngọc Hy, thì thầm: "Người phụ nữ mặc áo phao màu hồng cứ lén chị suốt kìa."

Cả đoàn phim chỉ mỗi Chu Tình mặc áo phao hồng, giữa đám đông áo đen, xám và xanh quân đội nên cực kỳ nổi bật. Ngọc Hy cũng thấy cạn lời, trộm thì ít nhất cũng mặc bộ đồ nào đừng để chú ý chứ, "áo phao hồng" là ngay Chu Tình.

Niên Canh Tâm miệng độc địa, ở trong đoàn phim vốn ôm một bụng bực bội: " còn trò."

Diêu Trừng vẻ mặt tán đồng: "Cô chắc cũng gần ba mươi nhỉ, thế mà còn cứ lượn lờ quanh nam chính, giọng thì điệu chảy nước, cứ ' nọ' với mãi!"

Niên Canh Tâm hỏi: "Chị dâu, Dương Tiếc bao nhiêu tuổi?"

Ngọc Hy nhớ Tiết Nhã từng : "Hai mươi sáu."

Diêu Trừng: "Em chẳng giống tí nào, thực sự hai mươi sáu á?"

Niên Canh Tâm chuyện nữa, ghét nhất là ở cạnh mấy "lão hóa ngược".

"Ừ." Ngọc Hy xác nhận.

Ngày đầu tiên diễn suôn sẻ, đoàn phim kết thúc công việc sớm để về nhà. Khi Ngọc Hy về đến nơi, Niên Quân Mân vẫn tan .

Hàng ngày sân nhà luôn bóng dáng của tiểu béo t.ử chạy nhảy, mà hôm nay thấy . Ngọc Hy hỏi ông nội: "Quý Tấn về nhà ạ?"

Ông nội Vương thở dài: "Chưa, nó đang ở trong phòng kìa!"

"Nó mà cũng ạ?"

Ông nội thở dài: "Vương Phúc Lộc định tái hôn, hôm nay định đón nó về. Thằng bé nghĩ bố bỏ rơi nên nhất quyết chịu về, chạy phòng là nữa. Hà Huân cứ ở bên cạnh an ủi suốt, bảo ướt hết cả gối , chao ôi!"

Ngọc Hy tin cho chấn động. Vương Phúc Lộc sắp kết hôn? Cô chỉ nghĩ ngay đến Bạch Nhiêu. Người phụ nữ quả thực lợi hại, mới bao lâu mà "leo lên" ?

Ông nội tiếp tục : "Chẳng kế là thế nào, đối với tiểu béo t.ử nữa."

Ngọc Hy an ủi ông nội, ông cụ thực sự quý Quý Tấn: "Vương Phúc Lộc chỉ mỗi Quý Tấn là con, kế sinh nữa nên chỉ thể đối với nó thôi. Có thể khiến Vương Phúc Lộc cưới thì chứng tỏ kế nhất định là thông minh."

Ông nội Vương tỏ vẻ hoài nghi: "Vương Phúc Lộc thực sự chỉ một đứa con thôi ?"

"Cháu đoán là thật. Ông thì chắc chắn là lý do, thậm chí tình trạng khi còn nghiêm trọng hơn những gì ông kể."

Ngọc Hy cũng chẳng nỡ huỵch tẹt là với lối sống ăn chơi trác táng của Vương Phúc Lộc, "liệt" luôn là may.

Ông nội Vương: "Buổi tối Vương Phúc Lộc sẽ qua đây ăn cơm, dắt theo cả vợ sắp cưới nữa, cháu cũng giúp ông xem xét xem ."

Ngọc Hy: "....... Cháu gặp ."

Ông nội ngẩn : "Hả?"

Ngọc Hy ho khẽ: "Bố cũng gặp ạ."

Ông nội lặng : "Nói quen ?"

Ngọc Hy đem những việc Bạch Nhiêu từng kể sót chi tiết nào: "Cho nên Bạch Nhiêu là thông minh, gì. Vương Phúc Lộc chắc cũng nhắm điểm , hơn nữa ông cũng thực sự cần một nữ chủ nhân giúp gánh vác việc nhà. Bạch Nhiêu thông minh là sinh viên đại học, là phù hợp nhất. Nói là hôn nhân, chi bằng là đôi bên cùng lợi."

Ông nội Vương ngẩn ngơ đặt chén xuống, hồi lâu mới tìm giọng : "Lại kiểu phụ nữ như ?"

"Vâng ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-544-tai-hon.html.]

Ông nội Vương cảm thấy sâu sắc rằng già , biểu cảm trở nên kỳ quặc: "Tối nay bố cháu cũng về ăn cơm đấy."

Ngọc Hy đơ mặt, tối nay khó xử đây.

Thực tế chứng minh Ngọc Hy và ông nội lo xa. Niên Phong chẳng thấy khó xử chút nào, Vương Phúc Lộc càng , còn Bạch Nhiêu thì ngoan ngoãn đến lạ thường.

Điểm nhấn duy nhất trong buổi tối là Vương Phúc Lộc chuyện riêng với con trai. Tuy mới bốn tuổi nhưng cũng dỗ dành thằng bé cho xong, thể cứ ở nhà khác mà chuyện . Ông bế Quý Tấn đang gào như chọc tiết về, để thiệp mời cưới. Hôn lễ diễn một tháng rưỡi , tổ chức Tết.

Trước khi ngủ, Ngọc Hy dỗ Diệu Diệu ngủ say đem chuyện từ Diêu Trừng kể với Niên Quân Mân: "Anh cũng lưu ý xem rốt cuộc mấy lời đó phát từ miệng ai."

Sắc mặt Niên Quân Mân trở nên nghiêm nghị: "Công ty tin đồn từ lúc nào mà nhỉ."

"Chính là vì cho nên họ mới chỉ đồn trong nhóm mới thôi."

Niên Quân Mân: "Em nghi ngờ cố ý?"

Ngọc Hy u u : "Em nhận ngoài ba mươi tuổi ngày càng sức hút đấy. Làm ông chủ , phong thái trưởng thành vững chãi, gương mặt càng thêm tuấn lãng. Hèn gì đàn ông và phụ nữ lớn tuổi là hề đối đẳng mà!"

Niên Quân Mân khịt mũi: "Sao thấy mùi giấm nồng nặc thế nhỉ? Vợ ơi, em nhạy cảm quá , chắc chắn là phụ nữ tung tin?"

Ngọc Hy dùng sức nhéo mặt Niên Quân Mân: "Chỉ phụ nữ mới địch ý với phụ nữ thôi. May mà sớm, chứ nếu để thêm một thời gian nữa, cả công ty sẽ nghĩ em là vợ tròn trách nhiệm. Biết kẻ tung tin còn thầm nghĩ, vợ cần là một 'giải ngữ hoa', tâm ý lo cho ."

Niên Quân Mân rùng một cái, ôm chặt lấy vợ: "Anh chỉ chung tình với mỗi em thôi, bên ngoài là nữ cường nhân, về nhà là hiền thê, là của con."

Ngọc Hy nhéo phần thịt mềm , tay vẫn lỏng : "Anh đang nịnh em đấy ?"

Niên Quân Mân suýt xoa một tiếng: "Phải, trong lòng vợ là nữ thần mỹ nhất, xác và linh hồn của đều thuộc về em."

Ngọc Hy nổi hết da gà buông tay : "Vừa thôi nhé, độ ngọt cao quá dễ tiểu đường đấy."

Niên Quân Mân thấp, nhịn hôn lên tai vợ: "Vẫn còn thứ ngọt hơn cơ, em ?"

Ngọc Hy: "........ Không ."

Niên Quân Mân kéo chăn lên cao: "Anh nhỏ cho em , chỉ cho em thôi."

Ngọc Hy: "......."

Sáng hôm thức dậy, Ngọc Hy đè cô con gái đang bò loạn giường xuống, lườm Niên Quân Mân đang ngâm nga hát đồ: "Anh đừng điều tra rình rang quá, đ.á.n.h động đến ."

Niên Quân Mân: "....... Được."

Ngọc Hy bế con dậy, nhéo nhéo mặt con bé. Dám đào góc tường của cô, cô nhất định sẽ bóp c.h.ế.t kẻ đó. Trực giác phụ nữ chính là chuẩn xác như , radar vang lên là cô khóa mục tiêu giới tính luôn .

Trên đường đến đoàn phim buổi sáng, Ngọc Hy lật xem lịch trình . Hai ngày nữa sẽ chuyển sang lấy cảnh ở bệnh viện. Cô nhếch môi, đợi hai ngày nữa, cô sẽ "đại sát tứ phương" đến tận công ty của Niên Quân Mân.

Buổi hôm nay độ nguy hiểm nhất định. Nhân vật chính diễn cảnh nội tâm gương, cuối cùng cần đập vỡ gương. Đạo diễn Trương thích dùng diễn viên đóng thế, yêu cầu Dương Tiếc tự tay đập. Tuy nhiên gương một vài tiểu xảo, thông thường sẽ thương.

Đáng tiếc, tính toán thì nhưng khi thực tế thì thể kiểm soát hết. Ngọc Hy thôi cũng thấy đau, qua ống kính cận cảnh thể thấy rõ mảnh kính đ.â.m tay.

Dương Tiếc mà vẫn chịu đựng , hề rên rỉ một tiếng cho đến khi xong.

Đạo diễn Trương hô "Cắt": "Cậu nhóc đấy."

Nhân viên y tế của đoàn chạy qua. Ngọc Hy dậy cũng định qua xem thử, nếu nặng quá thì cô sẽ với Tiết Nhã.

Ngọc Hy tới nơi thì vết thương xử lý xong: "Không chứ?"

Dương Tiếc: "Không ạ, vết thương nhỏ thôi."

Diêu Trừng kéo tay cô : "Bà chủ, đang chụp ảnh kìa."

 

Loading...