Ngọc Hi nhẫn nhịn cho tới khi xuống đến lầu ký túc xá mới nghiến răng : "Niên tính toán giỏi thật đấy!"
Niên Quân Mân cũng bất lực, ai bảo vợ tương lai khó theo đuổi quá, chỉ đành theo lộ trình vây bắt thôi. Chỉ là hôm nay nhận sự yêu thích của vợ tương lai đúng là niềm vui ngoài ý : " mang theo sự chân thành tuyệt đối mà."
Ngọc Hi chính vì chân thành nên mới nghiến răng nghiến lợi. Thà rằng Niên Quân Mân dùng chút tâm cơ với cô, cô còn đến mức động thế . Đương nhiên, trong lòng cô cũng chút hảo cảm với . Cô lườm Niên Quân Mân một cái thật sắc lẹm sải bước nhanh về phía . Trêu nổi thì trốn ?
Khóe miệng Niên Quân Mân càng lúc càng rạng rỡ. Con bé đừng thấy cứ gặp mặt là "đốp chát" , thực sự nếu cô ghét bỏ thì dứt khoát từ chối thẳng thừng . Cô vẫn cảm giác với , chỉ là "con cáo nhỏ" dễ dụ về nhà thôi. Anh cũng khá tận hưởng quá trình truy thê , cảm thấy mỗi ngày đều tràn đầy động lực vô tận, bước chân nhẹ tênh đuổi theo .
Ngọc Hi phía rõ mồn một tiếng giày da phía , trong lòng hừ một tiếng, đuổi kịp cô dễ.
Niên Quân Mân để Ngọc Hi cầm bất cứ thứ gì, cô tay và về cũng tay .
Quay phòng ký túc xá, Trịnh Cầm thấy cảnh càng hài lòng hơn. Bà nhịn liếc chồng một cái, nhớ năm đó chồng cũng giành hết việc, để bà vất vả chút nào. Theo kinh nghiệm của bà, đàn ông nỡ để phụ nữ của cực nhọc đều là đàn ông .
Thời tiết Thủ đô nóng, dù sắp bước sang tháng Chín nhưng nhiệt độ vẫn chẳng giảm xuống chút nào. Phòng ký túc xá chỉ một ô cửa sổ lớn lắm, dù mở cửa vẫn thấy oi bức.
Ngọc Hi giúp đưa chăn màn lên giường, bắt đầu rịn mồ hôi: "Trời nóng quá, chẳng chút gió nào cả, trong phòng còn hầm hơn cả ngoài trời."
Niên Quân Mân cầm lấy cái chậu: "Để lấy chậu nước."
Ngọc Hi ngẩn , khi nhận Niên Quân Mân định gì, lòng cô khẽ lay động. Xung quanh cô, ông ngoại là cuồng vợ, bố thừa kế truyền thống của ông ngoại cũng là cuồng vợ, ông nội dù đến mức đó nhưng cũng là thương vợ. Những bên cạnh đều như nên cô cũng từng ảo tưởng về chồng tương lai. Có hình mẫu ở đó, tự nhiên cô cũng tìm một chồng mà trong lòng chỉ cô.
Qua mấy tiếp xúc, dù cô khó, dù cô mang tâm thế thử lòng, đều tiếp nhận tất cả, theo đuổi cô với sự chân thành mười phần.
Niên Quân Mân bưng chậu nước : " rửa sạch chậu , khăn mặt là đồ mới, em lau mặt cho dễ chịu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1101-ngoai-truyen-8.html.]
Ngọc Hi sâu mắt Niên Quân Mân một cái, hào phóng rửa mặt: "Cảm ơn."
Niên Quân Mân nhận lời cảm ơn thì thấy gì cũng đáng: "Với thì cần khách sáo."
Lữ Mãn thì vui chút nào. Dám dâng hiến ân cần ngay mặt ông, coi ông là c.h.ế.t chắc, chỉ tiếc là vợ ông giành khen .
Trịnh Cầm cũng đón lấy khăn mặt lau qua loa quạt quạt: "Trường học điều hòa, mùa hè đây!"
Lữ Mãn mấp máy môi định rằng bạn đại học ngày xưa điều kiện còn gian khổ hơn nhiều, nhưng nghĩ đến việc vợ từ nhỏ đến lớn từng chịu khổ, lời định nuốt ngược trong.
Ngọc Hi cũng im lặng. Ở nhà phòng cô điều hòa, quen với điều hòa , ở trong phòng sáu thế đúng là chút thích ứng. Haiz, con đúng là hưởng lạc quen thì khổ.
Niên Quân Mân lúc bản học đại học thì chẳng thấy , giờ thấy ở trường đúng là chịu tội: "Hay là thủ tục ngoại trú ?"
Khóe miệng Ngọc Hi giật giật: " tách biệt , khác ở thì cũng ở ."
Trong lòng cô thầm nghĩ, thế chịu nổi thì lúc quân sự tính ?
Lúc cửa phòng mở , hai gia đình cùng lúc bước . Năm tràn khiến căn phòng tức khắc trở nên chật chội vô cùng.
Cũng may nhà Ngọc Hi dọn dẹp gần xong, nếu thì đúng là chỗ mà chân.
Hai nhà mới , một nhà ở tỉnh xa chỉ một nữ sinh và bố, nhà còn là gia đình ba .