NÃI KIẾN THẬP VẠN XUÂN - 8
Cập nhật lúc: 2025-09-08 12:23:34
Lượt xem: 2,973
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn , từ nhỏ mồ côi phụ mẫu, sống cùng A gia.
Một theo A gia lên núi đốn củi, tình cờ gặp con Phó Thời Minh.
Lúc mẫu bệnh nặng, quỳ xuống cầu xin A gia cứu giúp.
A gia vốn là nhân hậu, thấy con họ giống kẻ ác, nghĩ thể là duyên phận, bèn mang họ về nhà, coi như nhặt cho một phu quân mà nuôi dưỡng.
Mẫu là hiền hậu, từng may áo cho , dạy chữ, cơm canh nấu cũng ngon.
Lần đầu tiên trong đời, cảm nhận chút ấm mẫu .
dây thường đứt ở chỗ yếu, đông năm đó, một cơn hàn phong cướp bà.
Không lâu , A gia cũng rời mà .
Chỉ còn và Phó Thời Minh nương tựa sống tiếp.
Tuy bề ngoài ôn hoà, nhưng là khó để ai bước lòng.
Trong tim luôn một chấp niệm, thứ chấp niệm đó, còn quan trọng hơn bất kỳ điều gì.
Hắn dốc lòng đèn sách, chỉ mong ngày đỗ đạt công danh, rửa sạch oan khuất cho cha .
Ta hiểu điều , nên mới tằn tiện chắt bóp, cố gắng giúp ăn học.
Không vì quá , mà chỉ là một chỗ dựa.
Tiếc là… cược sai.
Nghe xong, Ngụy Thụ mím môi, lòng tràn đầy xót xa.
Chàng hỏi :
“Trước , nàng chịu nhiều khổ sở ?”
Không hiểu vì , trong khoảnh khắc , một dòng ấm áp dâng trào trong lòng .
Người thật sự thương , sẽ bao giờ chịu khổ.
Giống như ngày , mùa đông giặt đồ nơi sông lạnh, Phó Thời Minh từng hỏi han tay đau .
Còn Ngụy Thụ, hỏi sợ lạnh , thấy tay nứt nẻ, hôm liền cho đem t.h.u.ố.c mỡ tới, sợ quên còn tự bôi t.h.u.ố.c cho mỗi ngày.
Một nam tử, thể chu đáo đến thế, còn luôn căn dặn đừng để tay dính nước lạnh.
Chàng vốn sợ nóng, nhưng vẫn để phòng ấm áp suốt ngày, để dù chân trần cũng chẳng thấy lạnh.
Ta bật :
“Cũng đến nỗi tệ.”
Chàng liền ôm lòng:
“A Khảm, về , cứ xem là chỗ dựa của nàng. Ta sẽ để nàng đặt sai niềm tin một nào nữa.”
Ở bên chừng thời gian, nhận Ngụy Thụ tuy ngoài mặt phóng khoáng tùy tiện, nhưng thực mềm lòng.
Chàng tuy sinh trưởng trong phú quý, từng nếm mùi gian khổ nhân gian, nhưng thấu hiểu nỗi khổ của kẻ khác.
Không vì quá đặc biệt, mà bởi bản vốn là .
Người như thế, dù trải qua điều gì, tấm lòng cũng vẫn giữ sự thiện lương, nhiệt thành.
Mà là thê t.ử của , đối với , là lẽ đương nhiên.
Chàng trách nhiệm, gánh vác.
Gặp , là điều may mắn nhất đời .
12
Đêm trừ tịch, Phần ca nhi kéo sân đốt pháo hoa thật lâu.
Giữa tiếng vang vọng, bên ngoài cửa viện, một tiểu đồng bước đến, đưa cho một chiếc hộp gỗ.
Nói rằng, một vị công t.ử áo trắng gửi tới.
Nghĩ đến tám, chính là Phó Thời Minh.
Ta trở về phòng, mở hộp xem —
Bên trong là một cây trâm ngọc.
Ngoài , còn một tờ giấy nhỏ.
Trên giấy :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nai-kien-thap-van-xuan/8.html.]
「Nguyện nàng trường an.」
Ta cầm lấy cây trâm ngọc trong tay, ngắm hồi lâu.
Nhớ năm mười sáu tuổi, Phó Thời Minh từng tự tay khắc cho một cây trâm gỗ.
Khi quý lắm.
Hắn thấy thế, liền bảo:
“Sau sẽ nàng đổi thành trâm ngọc.”
Khi đó nghèo khó, còn từng thấy qua ngọc là gì, trong lòng mong đợi lâu.
Nay trông cây trâm ngọc trong tay, khẽ mỉm , đặt nó hộp, khép .
Lần gặp , vẫn nên trả thì hơn.
Bởi vì hiện tại, cần nó nữa .
Khi Ngụy Thụ trở về, thấy đang ngẩn giường.
Chàng cúi , cầm lấy tờ giấy trong hộp gỗ.
Khẽ lẩm bẩm:
“Nguyện nàng trường an…”
Ta ngẩng đầu :
“Là Phó Thời Minh đưa tới.”
Chàng cầm trâm ngọc trong tay , đặt trở hộp, tiện tay ném lên bàn.
Sau đó thì quấn lấy đến phòng tắm.
Dạo gần đây, Ngụy Thụ hình như đặc biệt đắm chìm chuyện , nào cũng dây dưa đến nửa đêm mới chịu dừng.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Hôm , lúc mở mắt từ trong chăn, sớm còn bên cạnh.
Nghĩ đến hôm nay là ba mươi Tết, xoa xoa chiếc eo ê ẩm, chuẩn dậy.
Ngụy Thụ ôm theo mấy chiếc hộp trở về.
Chàng như khoe của, từng chiếc từng chiếc mở mặt .
Bên trong đều là trâm ngọc, trâm vàng, kiểu nào cũng .
Nghĩ đến chuyện đêm qua...
Ta ôm cổ , hôn nhẹ lên má:
“Chàng đúng là… trẻ con quá!”
Chàng lập tức vòng tay ôm eo , nâng cằm lên, hôn một cái thật kêu.
“Ta cứ trẻ con đấy.”
Nói kéo dậy, đích giúp mặc quần áo, nhất quyết thử trâm.
Chẳng bao lâu , đầu đầy những chiếc trâm cài đủ kiểu.
Ngay lúc , Phần ca nhi thấy cửa mở liền ôm câu đối chạy .
Kết quả — hai vì chuyện hôm nay đội trâm của ai mà cãi một trận long trời lở đất.
13
Sau ngày lập xuân, ngày ngày theo mẫu học quản gia, học tính sổ.
Cuối cùng cũng trở thành tiểu chưởng quỹ mà thuở bé từng tha thiết mong ước.
Ta nghĩ, chẳng bao lâu nữa, nhất định thể mở thêm nhiều, nhiều cửa hiệu nữa.
Về phần Ngụy Thụ, khi thể hồi phục, liền hoàng thượng lôi nhận chức thống lĩnh Bắc Phủ Vệ.
Ngày ngày xuất môn từ sáng sớm, đến tối mịt mới về.
Vừa cửa, than phiền:
“Hoàng đế biểu cữu của , ngày ngày biểu cữu mẫu giày vò, hễ cáu bực là trút lên đầu , quên mất trong nhà còn một vị tân nương!”
“Hôm nào cung, tố khổ với biểu cữu mẫu một phen.”
Nói dứt, hai tay bắt đầu yên phận.