NÃI KIẾN THẬP VẠN XUÂN - 5
Cập nhật lúc: 2025-09-08 12:00:39
Lượt xem: 3,399
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn chậm rãi dậy, đưa tay , lòng bàn tay mở rộng, trắng trẻo mà thon dài, mười phần nhã nhặn.
So với tay , quả thực một trời một vực.
Sợ ghét bỏ, ngập ngừng ánh mắt của , lí nhí giải thích:
“Mùa đông giặt đồ ở sông, tay nứt nẻ. Mỗi khi trời trở lạnh là sưng phồng lên, lắm.”
Hắn gì, chỉ yên lặng .
Ta mím môi, cuối cùng vẫn là giấu , đành đưa tay , đặt lên tay .
Bàn tay ấm. Đầu ngón tay dịu dàng vuốt ve mấy ngón tay sưng tấy của .
“Nàng sợ lạnh ?”
Ta khẽ lắc đầu.
“Không sợ mà ngủ co như bánh bao ?”
Ta ngượng ngùng đưa tay ước lượng, khẽ :
“Ừm… thôi.”
Hắn bật :
“Nàng là chủ nhân trong phòng , lạnh thì gọi thêm than là .”
Ta gật đầu lia lịa:
“Vâng .”
“Thôi, ngủ .”
Ta vội vàng xuống, mới kéo chăn đắp cẩn thận xong…
Người bên cạnh vươn tay kéo lòng.
Ta giật kêu khẽ một tiếng.
Bàn tay to ôm chặt eo , còn vỗ vỗ nhẹ lưng như trấn an.
Bất đắc dĩ, đành ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng .
“Thân thể ấm, ôm sẽ lạnh nữa.”
Ta vô thức dụi dụi lồng n.g.ự.c – đúng thật, ấm.
Ngoài đêm tân hôn , lúc vô thức ôm lấy trong lúc ngủ, thì đây là đầu cận với một nam nhân đến thế.
Chẳng hiểu thấy khẩn trương kỳ lạ.
Cảm giác như cả đều thấm đẫm hương vị của Ngụy Thụ.
Chẳng mấy chốc, thể vốn còn lành lạnh, giờ nóng như thể sắp bốc khói.
Ta yên trong lòng , đợi một lúc lâu, mãi đến khi thở bên tai trở nên trầm đều đặn.
Mới rón rén trườn ngoài, nhẹ nhàng trở chăn gối của .
Người thì ấm , mà cảm thấy… lẽ đêm nay khó mà chợp mắt cho yên.
07
Nửa đêm, bên cạnh vô thức rúc lòng Ngụy Thụ.
Hắn chẳng nhớ rõ đây là thứ mấy .
Song, với điều , Ngụy Thụ những thấy khó chịu, mà ngược còn phần hưởng thụ. Dù , nam nhân nào chẳng thích ôm lấy ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng? Huống hồ, A Khảm xa lạ, mà là chính thê danh chính ngôn thuận của .
Chỉ là… bên gối khi ngủ thật chẳng mấy an phận.
Đặc biệt là khi ôm lấy eo say giấc, đầu nàng luôn vô thức dụi dụi lên n.g.ự.c , khi còn thò tay luồn trong áo, mò mẫm khiến … chút khó chịu.
Lúc , khuôn n.g.ự.c mềm mại của nàng áp sát cánh tay , thở ấm nóng phả lên vành tai, khiến lòng khẽ rạo rực.
Trên A Khảm mang hương thơm dịu nhẹ như hoa cỏ, khi kề sát thế , chóp mũi luôn vương chút hương ngọt ngào .
Không chỉ dễ chịu… mà còn đỗi mê hoặc.
Ngụy Thụ tuy từng trải chuyện hoan tình nam nữ, nhưng chung một chăn gối, cũng chẳng dám tự nhận là bậc chính nhân quân t.ử thể "tọa hoài bất loạn". Khó tránh nảy sinh vài phần ý nghĩ m.ô.n.g lung.
Không tự khi nào, chẳng còn lệnh.
Sợ đ.á.n.h thức nàng, Ngụy Thụ nhẹ nhàng đỡ lấy eo nàng, đẩy nàng xa một chút.
Nào ngờ, chạm đến, lòng bàn tay liền truyền đến cảm giác mềm mại trơn láng, khiến nhất thời nỡ buông tay.
Cổ họng khẽ thắt , một ý nghĩ mấy đắn cứ thế vang vọng trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nai-kien-thap-van-xuan/5.html.]
Cuối cùng, một hồi đấu tranh—
Bàn tay vẫn chậm rãi lướt theo mép áo mà luồn trong lớp y phục mỏng.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi …
Ngụy Thụ như kẻ bắt quả tang, vội vã rút tay , hít sâu một .
Hắn tự khinh chính , cho rằng đó là hành vi nhân lúc đang say ngủ mà giở trò mờ ám.
Lại cẩn thận giúp nàng sửa y phục, khẽ đẩy nàng một chút.
ngay đó, bên cạnh cuốn lấy , thậm chí còn… đưa chân gác lên eo .
Ngụy Thụ bất lực thở dài.
Quả thực là lấy mạng mà.
Song, nỡ gỡ nàng nữa.
Đành tự nhủ, c.ắ.n răng chịu đựng.
Ngụy Thụ vốn kẻ chịu thiệt thòi, trong lòng âm thầm thề thốt: là cuối, nhất định nhịn nữa.
***
Sáng hôm , khi lơ mơ tỉnh giấc, phát hiện vẫn còn cuộn tròn trong lòng .
Thậm chí cả gần như dính sát lên .
Ngó sang bên, thấy còn tỉnh, liền lén lút trở , định từ phía trong trèo ngoài.
Chẳng ngờ động , bên cạnh trở một cái.
Tay trượt , cả ngã nhào lên eo .
Ta cuống quýt dậy, ai ngờ trong lúc hỗn loạn, tay cẩn thận ấn xuống một chỗ nào đó, khiến khẽ rên một tiếng.
Nhận tay đang đặt ở , giật rụt tay về.
Quỳ bên trong, luống cuống hỏi:
“Cái đó… chứ?”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ngụy Thụ nhíu chặt mày, nghiến răng:
“Không …”
vẻ mặt đau đến nên lời, đôi mày vẫn giãn , vẫn thấy yên lòng.
“Thật sự ư? Có cần mời đại phu ?”
“Không cần.”
Ta mím môi:
“Cho dù chuyện gì… cũng cả. Ta… sẽ chê .”
Ngụy Thụ chọc đến bật .
Ta ngập ngừng hỏi:
“Nếu thấy ngại… thể giúp xem thử…”
Ngụy Thụ liếc một cái, bỗng giở chăn dậy, đối diện với , thản nhiên :
“Vậy nàng xem .”
…
Một lúc , đỏ bừng mặt thu ánh mắt.
Tuy cảm thấy sưng, nhưng hình như thật sự cả.
Ta cũng dọa cho xanh mặt, tưởng chừng huỷ hoại phúc phần nửa đời của !
“Chàng… mặc thôi!”
Ngụy Thụ ngẩng đầu , trong mắt còn vương vài phần tà khí:
“A Khảm, chúng thành một tháng nhỉ?”
Ta ngẫm , hình như đúng là như thế, liền gật đầu.
Hắn , khóe môi nhếch nhẹ, mỉm :
“Vậy… đến lúc viên phòng ?”