Dưới sự chăm sóc tận tình của gia đình, ba phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i trong nhà lượt vượt qua ba tháng nguy hiểm nhất.
, ba !
Để tiện chăm sóc, dạo chị ba Vân Xuân cũng ở bên nhiều hơn.
Mang t.h.a.i , Trần Lộng Mặc khá may mắn, hầu như phản ứng gì, nhiều lắm là dễ đói, dễ buồn ngủ.
Đồng Tú Tú vất vả hơn một chút, mỗi sáng ngủ dậy đều nôn một trận, may là chỉ một đó thôi, bình thường vẫn ăn ngủ .
Người vất vả nhất là Vân Xuân, là do nhiều năm nếm rượu nên vị giác khó tính, do thể chất cá nhân.
Sau khi m.a.n.g t.h.a.i hai tháng, cô bắt đầu nôn dữ dội, đến uống nước cũng thấy buồn nôn.
Vốn dáng nhỏ nhắn, cô gầy một vòng lớn.
Nhìn càng trông vẻ yếu ớt.
Không chỉ ba Trần Hoài lo sợ theo mà gầy hẳn , mà ngay cả Trần Lộng Mặc cũng thấy hãi hùng.
Chị ba của cô m.a.n.g t.h.a.i đứa bé thật là khổ sở.
May mắn là chị ba tuy khuôn mặt baby trẻ con, nhưng tính tình vô cùng kiên cường.
Suốt cả quá trình một lời phàn nàn, ngược còn thường xuyên an ủi , rằng cô rơi ổ phúc, đều xoay quanh chăm sóc cô.
Những ngày tháng khó khăn như , mãi đến cuối năm, khi đứa bé trong bụng sắp năm tháng, mới dịu xuống.
Rồi như thể vật cực tất phản, Vân Xuân bỗng ăn ngon miệng hẳn, thấy gì cũng c.ắ.n thử vài miếng.
Thậm chí mới phục hồi sự thèm ăn một tuần, những cơ thể hồi phục kha khá mà bụng cũng to lên trông thấy.
Khiến Trần Lộng Mặc bắt đầu lo lắng, dáng chị ba nhỏ nhắn nhất, thực sự sợ chị ăn quá nhiều, em bé sẽ quá to.
"Sao thế? Không ngủ ?"
Thấy vợ trằn trọc, Thiệu Tranh - mới chạy về Chủ nhật - ôm cô lòng.
Trần Lộng Mặc đưa tay vòng qua eo chồng: "Ừ... Em đang lo cho chị ba.
Anh thấy , bây giờ cả ngày chị ăn gần như ngừng miệng."
Về phần mang thai, Thiệu Tranh tìm hiểu kỹ nên lập tức hiểu nỗi lo của vợ, xoa lưng an ủi cô: "Yên tâm , chắc là do đó đói quá, vài hôm nữa đỡ sẽ thôi.
Hơn nữa còn Thu Hoa ở đó, kinh nghiệm, sẽ để chị ba ăn vô tội vạ như ."
"Cũng .
Từ khi em bé trong bụng, em thấy đầu óc còn minh mẫn nữa, còn đa sầu đa cảm.
Người 'mang t.h.a.i ngốc ba năm', lẽ là thật?"
Nói đến cuối, Trần Lộng Mặc hiếu kỳ sờ sờ bụng còn khá phẳng của .
Thiệu Tranh thực sự câu bao giờ, nhịn đến mức nghẹn cả thở nhưng vẫn kiên quyết : "Không , dù em ngốc cũng vẫn thích."
Nghe , Trần Lộng Mặc rời khỏi vòng tay chồng, nheo mắt , giọng lạnh lẽo: "Vậy em cần cảm ơn ?"
"Vợ xem , em chẳng hề ngốc chút nào."
Trở nên hung dữ thì đúng là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-241.html.]
Vị đoàn trưởng vợ véo một cái, vội vàng chuyển chủ đề: "Hôm nay trai gọi điện về nhà, gia đình nhà chị dâu sắp về nước ."
Trần Lộng Mặc lập tức thu hút sự chú ý, tò mò hỏi: "Thật ư? Vậy hai họ sắp kết hôn ?"
Sau kỳ nghỉ hè, cô gặp chị Nhiễm Sương nữa, chị chạy đến đơn vị của Thiệu Việt ăn Tết .
Cô thực sự hai tiến triển mới.
"Ừ, chắc là sắp .
Gia đình họ Nhiễm ở Đức ăn lớn lắm.
Nhà họ Nhiễm phản đối việc trở về đầu tư, phía cũng vui, hai bên đều mong , cũng đều sốt ruột.
Anh nghĩ nhiều lắm là trong tháng Giêng họ sẽ về."
Trần Lộng Mặc cảm thán: "Tốt quá, hai họ thật dễ dàng."
Thiệu Tranh đồng tình: "Chúng là may mắn, cả và chị dâu cũng .
Dù hoa nở hơn mười năm, nhưng rốt cuộc cũng kết trái ."
Nghe câu , Trần Lộng Mặc chép miệng hai cái, rốt cuộc kìm cơn thèm đang trào dâng, bật dậy: "Anh nhắc đến trái cây, em đột nhiên thèm ăn trái chua."
Thiệu Tranh ngơ ngác một chút: "... Bây giờ?"
Người phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đang bồn chồn khó hiểu bỗng ứa nước mắt: "Em ăn ngay bây giờ, một que hồ lô đường thôi cũng ."
"Được , đừng , ăn ngay bây giờ, mua ngay bây giờ nhé..."
Thiệu Tranh từng thấy vợ như bao giờ, lập tức xót xa, hôn dỗ.
Cuối cùng tạm thời dỗ vợ, vội vàng mặc quần áo, cầm đèn pin, đẩy xe đạp ngoài mua.
Tuy hơn 8 giờ tối, nhưng chỗ nào bán.
Đến nơi, gõ cửa, trả giá gấp mấy , nhờ mấy que ngay.
Khi trở về nhà, 10 giờ tối .
Lúc Tào Lưu đang định ngoài, trông thấy mấy que hồ lô đường tay em rể, mắt sáng rỡ, lập tức rút lấy một que, mang đến cho cô vợ đang đòi ăn chua, quên ném một câu: "Cảm ơn nhé, em rể."
Mấy thứ như táo tàu, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i nên ăn nhiều, lấy mất một que Thiệu Tranh cũng tiếc, dựng xe xong, bước nhanh phòng ngủ.
Cô vợ nhỏ trong phòng quả nhiên ngủ .
Thiệu Tranh vốn đ.á.n.h thức cô, nhưng nhớ cảnh tượng cô vội vàng đến mức rơi nước mắt lúc nãy, do dự một lúc, rốt cuộc vẫn gọi cô dậy.
Trần Lộng Mặc buồn ngủ chịu nổi, mơ màng que hồ lô đường chồng đưa, hỏi lơ mơ: "Gì thế?"
"Hồ lô đường, ăn ?"
Trần Lộng Mặc vẻ mặt ngây thơ sờ sờ bụng, áy náy : "... Không tại , đột nhiên ăn nữa ."
Thiệu Tranh...
Thế là bận rộn từ nãy đến giờ, bộ lợi cho ông vợ đáng ghét ?
Đã một năm trôi qua.
Ngày mùng 10 tháng Giêng năm 1979, Thiệu Việt và Nhiễm Sương - mối tình đầu cách biệt 16 năm - kết hôn.