Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:20:57
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những trai trẻ sợ gió tuyết, ai nấy chỉ mặc áo mỏng, tranh bóng, ném rổ, chơi hết , còn chuyên đặt tính điểm, rõ ràng đùa.

 

Trưởng tiểu đoàn 2 của đoàn 3, Chu Hổ, thấy đội sắp thua, đang sốt ruột, liền trông thấy đoàn trưởng ngang qua bên ngoài sân, lập tức hét to: "Đoàn trưởng, đây ném vài quả !"

 

Đoàn trưởng cao lớn, chơi bóng rổ lợi thế, thêm trình độ khá, chắc chắn thể gỡ điểm mất.

 

Thiệu Tranh vẫy tay từ chối: " về với vợ."

 

Chu Hổ nghẹn lời, quá rõ đoàn trưởng quý vợ đến mức nào.

 

... thua là đãi cơm, mà Chu Hổ gần đây vợ tịch thu tiền riêng nên đang rỗng túi.

 

Thế là quyết định cố gắng thêm chút, khi xin , lập tức chạy thẳng đến chỗ đoàn trưởng, thương lượng: "... Chỉ chơi một lúc thôi, giúp bọn em thắng trận là ."

 

"Không chơi."

 

Từ chối dứt khoát thương lượng.

 

Thấy , Chu Hổ liếc mắt, quyết định đổi chiến thuật: "Đoàn trưởng, thế bao giờ mời em tụ tập một bữa?"

 

Đoàn trưởng hào phóng, tuy thường xuyên, nhưng cũng keo kiệt mời các sĩ quan quyền đến nhà bếp ăn riêng.

 

Chu Hổ tính toán bữa thể nhờ đoàn trưởng mời.

 

Thiệu Tranh liếc tình hình sân bóng rổ, hiểu ý đồ nhỏ của tiểu đoàn trưởng .

 

Mời ăn cơm thì gì to tát, vợ là Duật Duật cho tiền tiêu vặt rộng rãi.

 

... hiện tại cảnh của khác .

 

Nghĩ đến sinh linh nhỏ bé sắp chào đời, đàn ông mặt lộ rõ vẻ đắc ý, cằm cũng ngẩng lên: "Dạo tay chật, để ."

 

Nghe , Chu Hổ nhíu mày, mất hết tâm trạng đùa giỡn: "Tay chật? Em đây còn thể xoay xở 200 tệ..."

 

Thiệu Tranh : "Không cần. Là vợ thai, chi phí cho con cái lớn, học cách dành dụm tiền, thể tiêu xài hoang phí nữa."

 

... Thì chỉ khoe khoang thôi?

 

Không thể thẳng ?

 

Sững sờ một lúc, Chu Hổ cuối cùng với vẻ mặt đờ đẫn: "Chúc mừng."

 

Thiệu Tranh gật đầu hài lòng: "Vậy về , vợ thích ở bên."

 

Nhìn bóng lưng đoàn trưởng rảo bước rời , Chu Hổ trong lòng "ha ha" hai tiếng, như kiểu ai vợ .

 

Con cái sớm muộn gì cũng sẽ .

 

Nghĩ đến đây, , định trở sân bóng rổ cố gắng chiến đấu, còn giữ tiền riêng ít ỏi còn .

 

Không ngờ đầu đối mặt với Tào Lưu đến từ lúc nào.

 

Lại thêm một cao lớn, Chu Hổ mắt sáng rỡ, lớn chào: "Doanh trưởng Tào..."

 

Tào Lưu tủm tỉm ngắt lời : " cũng dành dụm tiền, dù vợ cũng t.h.a.i ."

 

Chu Hổ...

 

Ai hỏi điều đó?

 

Các thôi .

 

"Đàn ông kết hôn đều keo kiệt, đặc biệt là khi con, ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-240.html.]

 

Ném xuống câu đó, Tào Lưu vỗ vai Chu Hổ, mới bước dài đuổi theo em rể.

 

Chu Hổ một chỗ bực bội...

 

Hai bệnh gì ?

 

Có con thì giỏi lắm ?

 

"Vừa gọi điện cho Lão Hoàng, bảo hôm nay cần đến đón. Chiều em và chị dâu xe của về."

 

Về đến nhà, Thiệu Tranh hỏi thăm vợ vài câu, bắt đầu chuẩn nguyên liệu nấu bữa trưa, cùng còn Tào Lưu và cảnh vệ Tiểu Phương.

 

Trần Lộng Mặc đang cuộn tròn sofa, cầm cuốn sổ nhỏ cùng chồng sắp xếp những thứ cần chuẩn khi sinh và khi em bé chào đời.

 

, bà cụ kìm nén niềm vui, bắt đầu tính đến chuyện khi đứa trẻ đời.

 

Đối với sự hứng thú của chồng, Trần Lộng Mặc cũng vui vẻ đồng hành.

 

Cô là nếu để ai lòng, thì thực sự sẵn lòng dành tâm sức.

 

Nghe thấy lời chồng, cô ngẩng đầu lên, đáp: "Được thôi, em ý kiến."

 

Thấy vợ vẫn , Thiệu Tranh từ hôm qua dự đoán cảnh , vẫn bất lực bóp trán.

 

Hai vợ đến, riêng đẻ của chiếm hết sự chú ý của vợ.

 

Vị đoàn trưởng thích quan tâm liền mang theo hạt dẻ cần bóc vỏ xuống đối diện vợ, tung "đòn lớn": "Sáng nay ba em gọi điện cho ..."

 

Quả nhiên, câu , sự chú ý của vợ lập tức chuyển từ sang .

 

Thiệu Tranh trong lòng thầm mừng, phương pháp đều là do con nghĩ .

 

Núi chịu tới với , lẽ nào thể chủ động tới với núi ?

 

"Bốp!"

 

Cao Tình tát con trai một cái: "Học ai cái thói nửa câu ? Nhạc gia gì?"

 

Thiệu Tranh...

 

Thiệu Tranh liếc cô vợ nhỏ đang thầm, thú thật: "Ba mua vé tàu 11 giờ sáng nay, tính giờ thì 8 giờ sáng thứ Tư sẽ đến."

 

"8 giờ sáng?"

 

Trần Lộng Mặc học, chắc chắn khó xin nghỉ.

 

Cô cũng khách sáo, thẳng sang chồng: "Mẹ, lúc đó phiền nhé."

 

Cao Tình , bà thích chính sự khách khí của con dâu: "Có gì , đương nhiên là .

 

Con yên tâm, ở đây, đảm bảo chuyện sẽ thu xếp thỏa."

 

Trần Lộng Mặc ngọt ngào dỗ dành: " , chồng của con là chồng nhất thiên hạ."

 

"Haha... con dâu của cũng là con dâu nhất."

 

Thiệu Tranh hai con vì một câu của mà càng quấn quýt bên , cảm thấy bức bối như tự chuốc họa .

 

Cũng vì , càng khẳng định, trong tương lai, địa vị trong gia đình của sẽ giảm phanh...

 

Thời gian trôi nhanh.

 

Thoắt cái cuối năm.

 

Loading...