Sau khi nghiệp đại học, Lý Niệm Quân việc tại Cục Công thương, cuộc sống khá bình lặng.
Chỉ một , đến Cục Công thương gây rối, Lý Niệm Quân trong lúc hỗn loạn suýt tấm cửa đổ xuống đập trúng, khéo Hồ Lập Bân đến tìm cô, nhanh chóng che chở cho cô.
Lý Niệm Quân , còn Hồ Lập Bân thì đập khá mạnh.
rộng lượng, Lý Niệm Quân đến đưa thuốc cho mà ngốc nghếch.
Ba năm , Hồ Lập Bân tưởng rằng trong mơ to gan hôn Lý Niệm Quân một , lòng rối như tơ vò; ba năm nhân lúc thương mà giả vờ đáng thương để hôn Lý Niệm Quân một nữa.
Đêm đó, cả hai đều mất ngủ.
Hồ Lập Bân gối tay gáy, hai chân bắt chéo, để ý đến cơn đau ở lưng, đau một chút thì , đau một chút mới đây là mơ.
Dù thì Lý Niệm Quân cũng đẩy .
Nửa đêm, khóe miệng Hồ Lập Bân nở nụ , tự suy nghĩ, chắc chắn Lý Niệm Quân vẫn chút thích .
Ánh trăng sáng tỏ, rọi xuống màn đêm vô tận, cũng chiếu sáng cả Lý Niệm Quân đang mất ngủ.
Cô giường trằn trọc ngủ , lúc thì nhớ ba năm Hồ Lập Bân hôn lên má một cái, đó nhận, thực sự cho rằng đó là mơ. Lúc thì nhớ hôm nay, tiến gần , hôn lên khóe miệng , ngậm lấy cánh môi...
Hồ Lập Bân thật đáng ghét!
Cô tức giận nghĩ.
Hồ Lập Bân đáng ghét ngày hôm xuất hiện cửa nhà cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-986.html.]
Lý Niệm Quân sáng sớm ngoài, chuẩn đến Cục Công thương việc. Công việc thật, công việc thể khiến quên những chuyện lộn xộn .
ngăn những chuyện lộn xộn tự tìm đến.
TBC
Hồ Lập Bân như một vị thần gác cửa cửa nhà , mấy bà thím trong khu gia thuộc quân đội ngang qua thấy còn chào hỏi đôi câu.
Tuy nhiên, Hồ Lập Bân cãi cùn: “Thần gác cửa nào mà trai như chứ?”
Lý Niệm Quân đẩy , chê tự luyến thích .
“Lý Niệm Quân, ôi, , Niệm Quân.” Hồ Lập Bân sải những bước chân dài, đuổi theo Lý Niệm Quân, lải nhải ngừng.
“Anh đừng gọi là Niệm Quân.” Cô nổi hết cả da gà.
Hai đấu khẩu với hơn hai mươi năm, thể quen với cách xưng hô , nhất là Hồ Lập Bân còn sến.
“Vậy ?” Hồ Lập Bân sánh vai cùng cô, năng hồ đồ: “Mối quan hệ của chúng bây giờ, khác ?”
Khi lời , mặt tươi như hoa, còn tưởng rằng phát tài .
“Có gì khác?” Lý Niệm Quân liếc , mím môi : “Bây giờ là thời đại nào , chuyện hôm qua, cần để trong lòng.”
“Ê!” Lần Hồ Lập Bân sốt ruột , nổi giận như một con ch.ó lớn, nắm lấy cánh tay Lý Niệm Quân: “Đồng chí Lý Niệm Quân, , cho cô , chúng đều là đàng hoàng, thể hôn mà coi như chuyện gì xảy ? Còn cần để trong lòng.”
Nghe những lời đó, mặt Lý Niệm Quân đỏ bừng, may mà cô chuẩn tâm lý từ , lúc miễn cưỡng bình tĩnh : “Có gì ? Bây giờ mười năm nữa . Hôn thì hôn, là yêu đương, mau về , còn .”
Trước cửa Cục Công thương, Hồ Lập Bân với vẻ mặt kinh ngạc và dám tin, cô nhịn .
Đáng đời!