Thời gian trôi qua thật nhanh.
Cứ như thể việc bế đứa trẻ sơ sinh tay vẫn là chuyện của ngày hôm qua.
Sau khi đưa con học, Cố Thừa An lái xe đưa vợ đến tòa soạn việc, còn thì đón Trịnh Nhị đường lái xe đến sân bay, mùa nuôi cua ở Tô Thị đến, bay đến đó một chuyến.
Để Trịnh Nhị lái chiếc xe Xiali về, ở Tô Thị ba ngày, xác nhận sản lượng cua của năm nay, đó sắp xếp đặt hàng mấy nghìn hộp quà ở nhà in, tiếp tục bán theo chiến lược của năm ngoái.
Thậm chí những nuôi cua xung quanh cũng học theo chiến lược bán hàng của họ, cũng bắt chước đóng hộp quà để bán.
“Tổng giám đốc Cố, đây? Họ cũng bán như ...”
“Bán của chúng là .” Năm ngoái Cố Thừa An nổi danh, chiến lược bán hàng là bí mật mà ai cũng thể học, cũng ngăn cản nhưng chất lượng và bao bì của họ chắc chắn là nhất, cộng với việc danh tiếng nổi, vẫn nhiều nhận thương hiệu của họ mà mua.
Khi trở về Bắc Kinh, còn mang theo mấy thùng về, tặng cho nhà, tặng cho bạn bè, cuối cùng còn thừa hai thùng cua to béo để nhà ăn.
TBC
Cua hấp, cua xay, nhiều cách chế biến cua, thậm chí còn thể bánh bao gạch cua.
Nhà hấp sáu con cua, mỗi hai con, bóc cua ăn thịt cua tươi ngọt, mút gạch cua, Sao Sao thèm thuồng.
Cua tính hàn, ngay cả lớn cũng dám ăn nhiều, Sao Sao là đứa trẻ nhỏ nên càng phép ăn cua, Tô Nhân con gái tủi , đút cho con bé hai miếng thịt cua dỗ dành: “Nếm thử thôi, thì bụng sẽ đau.”
Sao Sao nhai thịt cua, cảm nhận mùi vị ngọt ngào tràn , êm êm a a miệng ngừng.
con bé học nửa tháng, còn là đứa trẻ dễ lừa như nữa, bĩu môi : “Ăn cua sẽ đau bụng, cũng ăn.”
Tô Nhân ăn hai con cua, đặt chân cua xuống, đầy miệng đáp: “Không ăn nữa, chúng đều ăn nữa.”
Cố Thừa An còn giả vờ dỗ dành trẻ con: “Thực cua cũng chẳng gì ngon, đều ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-891.html.]
Đợi nửa tháng , đợt cua tiếp theo chuyển đến, hai vợ chồng dám ăn mặt Sao Sao, lén lút hấp bốn con cua ban đêm, ăn trong bếp.
“Sao thế? Có con , ăn cái gì cũng lén lút.”
Tô Nhân nhịn bật , ăn gạch cua cảm thán: “Không cách nào, Sao Sao nghiêm khắc quá, em ăn hai miếng gà rán vị truyền thống của KFC, con bé cũng phát hiện , em nào dám cho con bé ăn nhiều đồ nhiều dầu như , nó còn bắt em ăn cùng.”
Cố Thừa An: “... Nuôi con thật dễ dàng.”
“Bố , hai ở trong bếp ạ?” Sao Sao gõ cửa bếp, ban đêm hơn bảy giờ con bé ngủ, lúc thức dậy mơ màng thấy căn bếp đóng cửa ánh sáng.
“Ở đây.” Cố Thừa An và Tô Nhân vội vàng dọn vỏ cua, một đống rác giấu đống củi.
“Sao dậy ?” Cố Thừa An mở cửa, giục con bé: “Mau ngủ con.”
Sao Sao ngẩng khuôn mặt trắng trẻo lên bố và , ánh mắt nghi ngờ lướt qua hai : “Hai trộm ăn gì lưng con ?”
“Tất nhiên là !” Tô Nhân phủ nhận ngay.
Sao Sao vẫn thấy kỳ lạ, định gì đó thì bố bế bổng lên, cõng về phòng: “Mau về ngủ , ngày mai con còn học.”
Khi bố đặt xuống, mũi Sao Sao ngửi thấy ngón tay , mắt lập tức sáng lên, như thể bắt lớn của bố: “Bố, bố ăn vụng! Con ngửi thấy mùi cua .”
Như thể giây tiếp theo con bé sẽ báo cáo với cô giáo.
Cố Thừa An: “...”
Con gái mũi thính thế ?!
Được , Sao Sao đúng là tuổi Tuất!