Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 845
Cập nhật lúc: 2025-01-08 19:44:47
Lượt xem: 16
Bây giờ ông rảnh rỗi thì đi đánh cờ câu cá, dẫn theo cháu ngoại gái, gần như đã có cuộc sống nghỉ hưu nhàn nhã nhất.
Cố Thừa An và Tô Nhân ban ngày bận rộn công việc, Sao Sao do ông ngoại trông, hoặc thường xuyên đến quân khu tìm ông bà nội và ông bà cố, bây giờ bé còn thích theo ông ngoại đi câu cá.
TBC
Nhưng bé chỉ thích nhất thời, ngồi một lúc là hết kiên nhẫn, chạy khắp nơi ngắm hoa cỏ, hoặc bắt chim.
Mỗi lần ông ngoại câu được cá lên, bé rất tích cực giúp xách cá, đương nhiên, ăn cá mới là tích cực nhất.
Thỉnh thoảng, bé còn theo bố đến nhà máy chơi.
Công nhân nhà máy sản xuất radio và tivi nhãn hiệu Ân Nhạc đều biết giám đốc có một cô con gái xinh đẹp, mới hơn bốn tuổi, đặc biệt còn rất thông minh.
“Bố đi họp, có việc thì tìm chú Hà nhé.” Cố Thừa An đưa Sao Sao đến nhà máy sản xuất radio, chuẩn bị cho bé một đĩa kẹo và hạt dưa lạc, rồi bật tivi lên, chuyển đến kênh đang phát lại phim Anh hùng xạ điêu.
Sao Sao ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt bố: “Được, bố đi làm việc đi.”
Cố Thừa An dặn dò con gái vài câu, rồi mới rời đi.
Sao Sao rất thích một mình ở lại ăn kẹo sữa và táo, xem tivi, đúng là cuộc sống như tiên!
Ở đây, bé còn có thể mở tủ lạnh trong phòng làm việc của bố, ăn kem uống nước ngọt.
Sao Sao không dám nói, thật ra bé muốn bố họp thật lâu, cả buổi chiều đừng về.
Cố Thừa An đang họp hoàn toàn không biết suy nghĩ nhỏ nhặt của con gái.
Ăn rất nhiều kẹo, lại vừa ăn hạt dưa, ăn một cây kem, mở một chai nước ngọt Bắc Băng Dương, Sao Sao ăn đến nỗi bụng căng tròn, tự mình trượt khỏi ghế, ra ngoài tắm nắng.
Nắng vàng rực rỡ, rải xuống từng tia sáng, công nhân mặc đồng phục xanh trong nhà máy đi lại tấp nập, dưới gốc cây ngô đồng trước tòa nhà văn phòng, bóng cây loang lổ.
Sao Sao thắt hai b.í.m tóc đuôi sam chạy tới chạy lui, cầm viên sỏi vẽ ô trên mặt đất, chuẩn bị chơi nhảy ô.
“Con bé nào thế? Sao lại vẽ bậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-845.html.]
Đột nhiên, có tiếng động từ xa vọng lại nhưng Sao Sao không hề lay động, vẫn tập trung vẽ trên mặt đất.
“Con bé xinh đẹp nào thế?” Hạ Thiên Tuấn nhận ra đây là con gái của giám đốc Cố, cố ý trêu chọc bé.
Lần này, Sao Sao ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông cao lớn xuất hiện trước mặt, ngước khuôn mặt nhỏ lên nói: “Cháu là con bé xinh đẹp.”
“Cháu ở đâu đến thế? Sao lại ở đây?”
Sao Sao vừa định trả lời, đột nhiên lại nhớ ra điều gì đó: “Chú là người xấu sao?”
Hạ Thiên Tuấn cười khẽ, con bé này thật thú vị, làm gì có ai trực tiếp hỏi người khác có phải là người xấu không: “Tất nhiên là không.”
“Vậy chú ở đâu đến thế?”
“Là cháu hỏi chú hay chú hỏi cháu?”
Sao Sao lắc lắc đầu nhỏ: “Cháu không biết chú có phải là người xấu không, cháu không muốn nói chuyện với chú.”
Hạ Thiên Tuấn: “...”
Con bé này đúng là cảnh giác cao.
“Cháu định làm gì thế?”
“Nhảy ô.” Sao Sao lại ngẩng đầu nhìn người chú này, bé mơ hồ nhớ ra bố đã từng dẫn mình gặp chú, là chú ở nhà máy: “Chú có muốn nhảy không? Cháu thiếu một người.”
Hà Tùng Bình giúp trông trẻ, vừa thấy trước tòa nhà văn phòng, Sao Sao đang chơi trò chơi với Hạ Thiên Tuấn, nhảy ô!
Một đứa bé tí hon và một người cao lớn.
Anh ta thực sự phục Hạ Thiên Tuấn, người này rốt cuộc bao nhiêu tuổi rồi?
“Hạ Thiên Tuấn, sao anh lại ở đây chơi thế?”