Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 828
Cập nhật lúc: 2025-01-08 19:44:19
Lượt xem: 4
Trang Nghiêm gật đầu: “Ít nhất cũng phải có thêm một nhà máy nữa, mà phải là nhà máy lớn có trọng lượng nhưng bây giờ cũng không kịp chọn đối tượng phỏng vấn, cho dù có ý tưởng thì nhà máy cũng không thể đồng ý cho chúng ta phỏng vấn ngay được, căn bản là không kịp để điều phối sắp xếp.”
Tô Nhân mỉm cười: “Ai nói là không kịp? Tôi có một nhà máy có thể phỏng vấn ngay.”
——
TBC
Cố Thừa An vừa về đến nhà đã bị vợ chiếm hết thời gian, kết hôn đã nhiều năm, anh chưa từng được hưởng thụ cảm giác vừa tan làm đã bị Tô Nhân nắm tay kéo về phòng như thế này.
Khóe miệng nở nụ cười, Cố Thừa An trêu cô: “Sao thế, hôm nay nhớ anh đến vậy à?”
“Đúng, nhớ không chịu được!” Tô Nhân kéo anh đến bàn làm việc rồi ngồi xuống, nghiêm mặt nói: “Phải nhờ anh giúp đỡ rồi.”
Cố Thừa An nhướng mày nhìn cô, vợ anh rất ít khi dùng giọng điệu này để nói chuyện với mình: “Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra?”
“Em muốn phỏng vấn anh.”
Cố Thừa An:?
...
Phòng họp của tòa soạn.
Tổng biên tập cùng tám tổ trưởng một lần nữa xác nhận mục tiêu và phương hướng phát triển của quý II.
“Sắp đến ngày đầu tiên của quý II rồi, phải đánh tiếng s.ú.n.g đầu tiên, Tiểu Tô, bản tin chuyên đề của tổ em sắp xếp thế nào rồi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-828.html.]
Tô Nhân là người trẻ tuổi nhất trong tám người ngồi đây, đột nhiên bị tổng biên tập gọi tên nhưng vẫn rất bình tĩnh: “Tổng biên tập, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi.”
“Tốt.” Tổng biên tập hài lòng gật đầu: “Tôi cũng đã xem bản thảo, viết rất tốt. Còn hai ngày nữa, hãy kiểm tra thật kỹ khâu hiệu đính cuối cùng, đừng để xảy ra sai sót.”
“Vâng.”
Cuộc họp kết thúc, các tổ trưởng lần lượt rời đi, cuối cùng chỉ còn lại Tống Tiến Dân và một số người đi sau cùng.
“Lần này tổ mới phải đánh tiếng s.ú.n.g đầu tiên, lên bản tin chuyên đề của quý II, tôi muốn xem con nhóc đó có thể làm nên trò trống gì.”
Tống Tiến Dân bĩu môi, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Năm nay, quy mô tổ của ông ta đã bị thu hẹp, trong lòng ông ta không phục nhưng cũng không có cách nào.
Hà Quốc Cường cười lạnh một tiếng, nghi ngờ rằng người này ăn không được nho thì bảo nho chua: “Chờ xem đi, năng lực của Tiểu Tô không phải bàn cãi, tổ của cô ấy cũng đã chuẩn bị khá lâu rồi, chắc chắn sẽ mở đầu thuận lợi cho quý II của tòa soạn chúng ta.”
Cổ Tuấn Vĩ nhếch mép, nhìn Tống Tiến Dân: “Anh Hà nói có lý, hãy tin tưởng đồng chí trẻ tuổi, chúng ta hãy cùng chờ xem.”
“Hừ, tôi thấy tòa soạn muốn vứt bỏ mấy lão già chúng ta đi, chỉ muốn người trẻ tuổi, anh còn tin tưởng đồng chí trẻ tuổi sao? Thôi đi!”
Tống Tiến Dân tức giận bỏ đi, sải bước về tổ của mình.
Hà Quốc Cường lắc đầu với Cổ Tuấn Vĩ, chỉ vào bóng lưng của Tống Tiến Dân mà chê bai: “Thế nào, tôi nói không sai chứ, anh ta đúng là kẻ bụng dạ hẹp hòi!”
“Hahaha, thôi nào, hai người đừng cãi nhau nữa!” Cổ Tuấn Vĩ vỗ vai Hà Quốc Cường, cùng anh ta đi xác nhận nội dung báo ngày mai rồi mới rời đi.
Ngày 30 tháng 3, tờ Nhật báo Bắc Kinh nóng hổi vừa ra lò với mùi mực in nồng nặc, từng tờ báo được in ấn và phát hành khắp thành phố.