Những năm gần đây, ngành công nghiệp hình ảnh phát triển nhanh chóng, theo sự phát triển của công cuộc cải cách mở cửa, dân dần còn thỏa mãn với việc ôm máy thu thanh đài nữa, túi tiền càng rủng rỉnh thì càng tận mắt thấy, thấy hình ảnh xuất hiện tivi.
Thời đại chỉ tiếng sắp dần qua , thấy hình ảnh.
Nửa năm trở đây, Cố Thừa An đang liên hệ với các nhà sản xuất linh kiện lớn, chuẩn sản xuất tivi.
Chọn địa điểm mở rộng nhà xưởng, lắp ráp nghiên cứu phát triển tivi, việc nào cũng quan trọng, bận đến mức chân chạm đất.
“Anh tư, bận rộn quá, cuối cùng cũng đến !”
Cố Thừa An đến xuống chỗ trống bên cạnh Tô Nhân, xoa xoa đầu con gái, lúc mới đáp lời em họ: “Bận mấy cũng đến dự tiệc sinh nhật Duệ Duệ.”
Duệ Duệ ngẩng khuôn mặt khôi ngô lên ngoan ngoãn gọi: “Chú.”
“Ngoan.”
“Bố ơi~” Sao Sao chớp chớp đôi mắt to, miệng nhỏ nhắn bóng nhẫy cũng gọi, mong khen một tiếng ngoan.
Nào ngờ, bố thiên vị: “Ăn thành thế , đầy miệng là đồ ăn.”
Nói , cầm lấy khăn tay mặt con gái lau miệng cho con bé.
Cô bé khăn tay lau miệng, giọng ngọng nghịu phát từ trong khăn tay: “Bố ơi, bố khen con ngoan?”
Con bé tinh ranh , Cố Thừa An , véo nhẹ b.í.m tóc đầu con bé: “Được , con là ngoan nhất.”
Cô bé hài lòng đáp “Vâng”, tiếp tục ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-785.html.]
“Hợp đồng xong ?” Tô Nhân gắp miếng thịt kho tàu mà chồng thích nhất bát : “Ăn cơm .”
Thịt kho tàu mềm rục, cho miệng cảm nhận mùi thơm của thịt, thịt mỡ như tan ngay khi chạm , thịt nạc thì dai dai, Cố Thừa An ăn liền hai miếng mới dỗ cái bụng đói cồn cào: “Xong , tháng là thể sản xuất.”
Sau bữa ăn, chúc mừng Duệ Duệ, Cố Thừa Huệ mang chiếc bánh kem sinh nhật mua, bánh còn cắm hai ngọn nến, khi thắp sáng thì tỏa ánh nến mờ ảo.
Duệ Duệ là nhân vật chính ở giữa, theo lời dặn, chắp hai tay ước nguyện, thổi tắt nến.
Cậu bé hai tuổi thể thấy vẻ trai, bình tĩnh, chờ chia bánh kem để ăn.
Ngụy Bỉnh Niên bảo con trai mang bánh kem đến cho các bạn nhỏ và những lớn tuổi, hai bố con cạnh trông giống như đúc từ một khuôn.
Trên đường về nhà, Tô Nhân còn cảm thán: “Duệ Duệ đúng là giống bố nó, từ nhỏ khí chất điềm tĩnh. Thật là khiến yên tâm.”
Sao Sao kéo kéo áo , vẻ suy nghĩ: “Mẹ ơi, đang con khiến yên tâm ?”
“Sao thế ?!” Tô Nhân bật , con gái cô suy nghĩ thật nhiều: “Con thấy khiến yên tâm ?”
Đôi mắt đen láy của Sao Sao đảo một vòng, như đang thực sự suy nghĩ nghiêm túc: “Không yên tâm!”
Cố Thừa An bật thành tiếng, bế con gái lên, cô bé xinh xắn như búp bê, mỗi ngày đều bôi kem dưỡng thơm thơm, khuôn mặt còn mũm mĩm, đôi mắt hạnh bạn sẽ thấy sự trong trẻo và ngây thơ của trẻ con.
TBC
“Con còn khá tự nhỉ.”
“Bố hư!” Sao Sao chu môi, hai tay nhỏ đặt lên cánh tay bố: “Lúc bố , con gái nhà khiến yên tâm chứ, Sao Sao ngoan nhất mà~”
Cố Thừa An: “...”