Cuối tháng 1, trời lạnh giá, tuyết phủ trắng xóa khắp thành phố Bắc Kinh.
Gần đến Tết, dân nô nức sắm Tết, tay xách nách mang nào bánh kẹo, mứt hạt, mua thêm vài tràng pháo và một đôi câu đối về nhà, khí thật náo nhiệt và vui tươi.
Ngoại trừ một khu tập thể ở phố Cát Tường.
Dưới khu tập thể đông vây quanh, xem náo nhiệt, can ngăn, già trẻ lớn bé đều mặt, thậm chí còn kinh động đến công an.
Tô Nhân và Hạ Cương vội vã chạy đến, tại hiện trường phóng viên của mấy tờ báo khác, cầm máy ảnh lia lịa chụp ảnh.
Ngẩng đầu lên tầng , Tô Nhân giật .
Trên ban công tầng 4 của khu tập thể một phụ nữ tóc tai rũ rượi, hai chân lơ lửng, vì ban công quá hẹp, thể chống đỡ cơ thể, cả lảo đảo, trông như sắp ngã xuống từ tầng 4 bất cứ lúc nào.
Còn đàn ông cách cô hai mét hành lang đang mắng chửi cô , miệng sạch sẽ, mặt đầy vẻ giận dữ.
Hai đồng chí công an đến, một ở tầng quan sát tình hình, một mặc sắc phục màu xanh ô liu qua hành lang, lên tầng 4, đang thương lượng với đôi nam nữ .
TBC
Tiếng bàn tán xung quanh ngớt, Tô Nhân đôi chút, đại khái hai là vợ chồng, liền hỏi thăm bà cô bên cạnh, mới tình hình cụ thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-778.html.]
“Hai vợ chồng họ thường xuyên cãi , đánh , ngày nào cũng yên !” Bà cô ở tầng 1 của khu tập thể, hôm nay mua đồ Tết về nhà chuẩn đón Tết, thấy bên ngoài động tĩnh liền chạy xem thì thấy Triệu Cường và Lý Tú Quyên ở tầng 4 đánh , đánh chửi .
Gọi là òn ào náo loạn, bà khuyên can vài câu về nhà lấy một nắm hạt dưa, bóc hạt dưa tiếp tục khuyên.
Sau đó, càng ngày càng nhiều hiếu kỳ vây quanh, hai hàng xóm kéo , một tóc rụng một mảng, tóc đen rải rác mặt đất, một nhiều vết xước mặt, trông thảm hại.
Sau khi tách , hai vẫn chửi bới om sòm, giậm chân đòi đánh , những xung quanh ngừng khuyên can, cuối cùng trong lúc hỗn loạn, hiểu Lý Tú Quyên trèo lên ban công, la hét rằng sống nữa.
Sự việc kinh động đến công an và cả hội phụ nữ.
Không chỉ , bà cô còn thấy mấy phóng viên cầm máy ảnh đến, lúc chuyện với Tô Nhân đột nhiên nhớ đây là phóng viên, còn lén lút chỉnh quần áo, vuốt tóc.
Hạ Cương cầm máy ảnh chụp đại hai tấm, Tô Nhân thì vội sổ tay hỏi thăm tình hình của hai thì thấy tiếng quát của đồng chí công an tầng.
“Hai vợ chồng các ầm ĩ chuyện gia đình đến mức nào ? Cô chửi nữa, mau xuống đây!”
Ngày nào cũng quản những chuyện vặt vãnh trong gia đình dân, đồng chí công an phiền lắm.
Lý Tú Quyên vốn chỉ màu, lúc cũng thuận nước đẩy thuyền, run rẩy trèo qua ban công xuống đất.
Khi đám đông tản , vẫn lưu luyến thêm vài , còn mấy phóng viên của các tờ báo khác thì tiến đến phỏng vấn vài câu cũng tản .