Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 669
Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:00:29
Lượt xem: 25
“Ăn rồi.” Cố Thừa Huệ rất muốn nắm tay anh ta, cô ấy thích thân mật với người yêu, đó là niềm vui từ trong ra ngoài nhưng tay cô ấy vừa động đậy, Ngụy Bỉnh Niên đã nghiêm túc ngay lập tức.
“Đây là bên ngoài, chú ý ảnh hưởng.”
TBC
Cố Thừa Huệ nhìn màn đêm mênh mông, xung quanh yên tĩnh, tủi thân lẩm bẩm một câu: “Lại không có ai...”
“Bất cứ lúc nào cũng có thể có người, chúng ta phải chú ý đến phong khí xã hội.”
Cố Thừa Huệ: “...”
Chỉ tủi thân một giây, cô ấy lại lập tức lấy lại sức sống, bí mật chia sẻ tin vui lớn của nhà họ Cố với người yêu: “Chiều nay em cùng mẹ đến nhà anh chị họ, anh đoán chúng em đến đó làm gì?”
Ngụy Bỉnh Niên đoán không ra nhưng cũng phối hợp với cô gái nhỏ: “Đi làm gì?”
“Chị dâu \tư của em có thai rồi, trời ơi, không ngờ anh tư sắp làm bố rồi, em sắp làm cô rồi!” Nụ cười rạng rỡ nở trên khóe miệng Cố Thừa Huệ, tươi tắn hơn cả những vì sao sáng nhất trên bầu trời đêm.
“Vậy anh cũng sắp làm dượng họ rồi sao?”
Cố Thừa Huệ nhìn người đàn ông keo kiệt này, ngay cả tay cũng không cho nắm, chu môi: “Hừ, chúng ta còn chưa kết hôn, tạm thời anh vẫn chưa phải.”
Ngụy Bỉnh Niên nhìn vẻ mặt giận dỗi của cô gái nhỏ, nhịn không được cong môi.
“Anh biết không? Anh tư của em vừa nghe người lớn nói về những điều cần chú ý khi mang thai rất chăm chú, nói là ghi nhớ hết rồi, chậc chậc, trước đây chưa từng thấy anh ấy như vậy đâu?!”
Nghĩ đến câu nói cuối cùng của anh tư, đôi mắt đen láy của Cố Thừa Huệ đảo một vòng: “Anh ấy còn bảo em giám sát anh, sau này học hỏi anh ấy.”
“Được, sau này có gì cần chú ý, anh sẽ viết hết ra, phân loại thành từng mục, như vậy sẽ tiện hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-669.html.]
Cố Thừa Huệ nhớ ra người này giỏi nhất là viết luận văn, không lẽ...
Đáng sợ!
Đang nói chuyện, hai người rẽ vào ngõ, đi qua ngõ rồi đi thêm một con phố nữa là đến nhà máy cán thép nhưng Cố Thừa Huệ đột nhiên bị người ta nắm tay, bàn tay ấm áp khô ráo của người đàn ông bao lấy tay cô ấy.
Cố Thừa Huệ liếc mắt nhìn Ngụy Bỉnh Niên, giơ hai bàn tay đang nắm chặt của hai người lên, nói đùa: “Đồng chí Ngụy Bỉnh Niên, anh làm gì vậy? Đây là bên ngoài, trái với thuần phong mỹ tục!”
Bị trêu chọc, Ngụy Bỉnh Niên nở nụ cười, ý cười lan đến khóe mắt, trả lời một cách hùng hồn: “Vậy thì làm trái một lần.”
Cố Thừa Huệ: “...”
Hừ!
*
Sau khi xác nhận mang thai, Tô Nhân bắt đầu cuộc sống được người nhà giám sát ăn uống.
Mỗi sáng sớm dậy ăn một quả trứng luộc, buổi tối về nhà ăn cơm, trên bàn luôn có một bát trứng hấp chỉ dành riêng cho cô, trứng hấp màu vàng mềm mại, nhỏ một giọt nước tương, cho vào miệng toàn là mùi thơm của trứng.
Cách vài ngày, Tiền Tĩnh Phương lại đến nhà giúp đỡ, thỉnh thoảng mang theo canh cá hầm đến.
Dù sao Tô Kiến Cường cũng là đàn ông, có thể nấu được một số món ăn nhưng không biết chăm sóc phụ nữ mang thai, bà mẹ chồng này của cô đương nhiên không thể thoái thác trách nhiệm.
Canh cá của bà rất ngon, dạ dày của Tô Nhân dần dần khá hơn một chút, mỗi ngày đều ăn rất nhiều, nhìn mặt đã thấy hơi tròn hơn một chút.
Trước đây cô là mặt trái xoan tiêu chuẩn, thanh tú xinh đẹp, chỉ là hơi gầy, bây giờ tăng thêm chút thịt, Tiền Tĩnh Phương còn khen cô: “Nhìn có phúc hơn.”