Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 633

Cập nhật lúc: 2025-01-06 17:20:38
Lượt xem: 14

“Bố mẹ mấy đứa dạy dỗ thế nào vậy? Còn nhỏ tuổi đã đi trộm bánh xe đạp của người khác! Khai tên, tên bố mẹ và địa chỉ nhà, Tiểu Lưu, chuẩn bị thông báo cho người nhà chúng đến đây.”

Đợi người nhà đến, vừa phải phê bình giáo dục vừa phải đền tiền!

Đứa bé trai gầy gò đứng đầu ngẩng đầu lên, hung dữ nói: “Không có ai, chúng tôi không có người nhà! Ai làm người đó chịu, ông cứ b.ắ.n c.h.ế.t chúng tôi đi!”

“Đúng vậy! Muốn b.ắ.n c.h.ế.t thì cứ b.ắ.n chết! Chúng tôi không sợ!” Những đứa trẻ khác đồng thanh nói.

Đồng chí công an: “...”

Tô Nhân vừa đến nghe được: “...”

Tô Nhân dù chưa từng gặp tội phạm nhưng cũng có thể đoán được dáng vẻ của tội phạm ở đồn công an, hẳn là phải nhận lỗi cầu xin hoặc nói dối chối bay chối biến.

Mà nói thẳng thừng như vậy muốn bị b.ắ.n chết, hẳn là, có lẽ, chắc là không nhiều nhỉ!

Đặc biệt là còn là mấy đứa trẻ con.

Đồng chí công an hiển nhiên cũng bị chọc cười, mấy đứa trẻ con gầy gò, nhìn là biết mặt vàng vọt, gầy gò, chưa từng ăn bữa no nào, xương cốt sắp lộ ra ngoài, gọi là da bọc xương, nhìn đáng thương vô cùng.

“Bắn c.h.ế.t làm gì? Bắn c.h.ế.t mấy đứa còn phí đạn.” Công an Hồng hơi dịu mặt, nhỏ giọng nói với một công an cao gầy vài câu, người đó liền chạy ra ngoài.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-633.html.]

Ông tiếp tục cố gắng giảng đạo lý cho mấy đứa trẻ con: “Mấy đứa mấy tuổi rồi? Tên là gì? Hợp tác đàng hoàng với chú công an nào.”

Dù là công an uy nghiêm đến mấy cũng không thể hung dữ với mấy đứa trẻ con da bọc xương như vậy được.

Đội trưởng Hồng chỉ thấy mấy đứa trẻ này thật sự khó xử, không thể hung dữ cũng không thể mắng, chỉ cần hung dữ một chút, đứa trẻ con gái kia liền nước mắt lưng tròng, đôi mắt to đỏ hồng nhìn mình, chỉ cần mắng một câu, mấy đứa trẻ con liền nói thì cứ b.ắ.n c.h.ế.t đi.

Này, ông thật sự khó xử quá.

Đứa trẻ con trai cao nhất đứng đầu mặt mũi bẩn thỉu, nghe vậy thì đảo mắt, vừa định mở miệng, đứa trẻ con gái bên cạnh liền lặng lẽ dịch hai bước lại gần, nhỏ giọng nói: “Anh trai, chúng ta đừng nói, lỡ như họ là người xấu thì sao...”

Đứa trẻ con trai bị gọi là anh trai mặc một chiếc áo ba lỗ rách nát, áo chấp vá mấy cái lỗ, nó nhìn chằm chằm vào bộ cảnh phục trên người công an, vẫn còn nghi ngờ.

“Đội trưởng Hồng, mua được mấy cái bánh bao rồi.”

“Tiểu Lý, phát cho chúng nó.”

Công an Tiểu Lý là người mới vào đồn công an tháng trước, đây là lần đầu tiên mua cơm trưa cho tội phạm, thật sự mới mẻ.

“Cầm lấy đi, vừa nãy đều nghe thấy bụng mấy đứa kêu rồi, đội trưởng Hồng chúng tôi mời mấy đứa ăn, ăn xong thì khai báo vấn đề đàng hoàng nhé, trộm bánh xe đạp là không đúng.”

Mấy đứa trẻ đều mặc quần áo rách nát, toàn thân bẩn thỉu, nhìn thấy mấy cái bánh bao trắng trẻo mập mạp, không nhịn được nuốt nước miếng, bốn bàn tay đen thui chộp lấy mấy cái bánh bao trắng nõn mềm mại, ăn ngấu nghiến.

Thấy mấy đứa trẻ ăn xong, đội trưởng Hồng lại mở miệng: “Được rồi, bây giờ khai báo vấn đề!”

Loading...