Đang buồn chán, cô bé vỗ nhẹ cánh tay bạn cùng phòng: “Tú Quyên, nhé, chán quá...”
“Ê, đến đến ! Thầy !”
Cố Thừa Huệ giật vì tiếng hét , vẫn tự chủ mà đầu về phía bục giảng, dù cũng đến , vẫn nên một cái , cô xem xem bản lĩnh gì...
Giáo viên nam bục giảng mặc một chiếc áo khoác đen, khuôn mặt lạnh lùng, biểu cảm gì, chỉ chiếc kính gọng vàng sống mũi dịu vẻ lạnh lùng đó.
Anh cầm tay một cuốn sách mỏng, bục giảng, giọng lạnh lùng vang lên, giảng môn Toán khô khan phức tạp một cách rõ ràng dễ hiểu, ngay cả những sinh viên các khoa khác cũng say sưa.
“Thế nào? Có lợi hại ?!”
Cố Thừa Huệ ngây Ngụy Bỉnh Niên bục giảng, mắt sáng lên, bạn cùng phòng gọi về mới mỉm : “Ừ, lợi hại quá! Giảng quá, trai quá!”
Mắt của đúng là , tìm một yêu như .
Tiếng chuông hết giờ vang lên nhưng phía bục giảng bùng nổ một tràng tiếng hò reo.
“Có một nữ đồng chí gan hỏi thầy Ngụy yêu kìa!”
“Oa, trực tiếp ? Mình cũng .”
Trong mắt đều bùng lên ngọn lửa tò mò.
Cố Thừa Huệ theo tầm mắt về phía bục giảng, trong đám đông chen chúc, cô bé thực sự thấy Ngụy Bỉnh Niên cũng về phía , ánh mắt lướt qua, mang theo chút nồng nhiệt, khóe môi đàn ông cong lên, với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-607.html.]
“Thầy Ngụy, thầy yêu ? Em ý gì khác, chỉ là tò mò thôi!” Nữ sinh hỏi chuyện thẳng thắn, dường như thực sự chỉ tò mò, khiến khác phản cảm.
Ngụy Bỉnh Niên thu dọn sách vở để tan học, ngẩng đầu về phía Cố Thừa Huệ, trong đám đông thấy nụ như ánh nắng của cô gái yêu, cũng tự chủ mà cong môi, mới mở miệng.
“ kết hôn .”
TBC
Cố Thừa Huệ và Ngụy Bỉnh Niên định ngày cưới, cả nhà họ Cố bận rộn, dù thì nhà hỷ sự cũng bốn năm , khi Cố Thừa An và Tô Nhân kết hôn.
Lần , Cố Thừa Huệ gọi điện cho trai ruột, bảo nhất định về uống rượu mừng.
Bốn năm qua, trai ruột của Cố Thừa Huệ đang lính ngoài quân ngũ về phép thăm nhà hai nhưng trong quân ngũ, nhiệm vụ chồng chất, dù cũng nhiều thời gian rảnh.
Lần em gái ruột kết hôn, nhất định về một chuyến.
Bên , Tô Nhân chuẩn xong quà nghiệp cho Cố Thừa Huệ, lo chuẩn quà cưới cho cô .
Cô hẹn Lý Niệm Quân và Hà Tùng Linh cùng dạo cửa hàng bách hóa, đường ngang qua cửa hàng cung ứng, chào hỏi Tống Uyển.
Tống Uyển giờ là của hai đứa con, một trai một gái, vẫn việc ở cửa hàng cung ứng.
Nghe Cố Thừa Huệ sắp kết hôn, cô cũng vui mừng, còn định tặng một đôi gối thêu chữ hỷ, cho mấy giành phần quà với .
“Cô đúng là khéo, định ~” Lý Niệm Quân tươi trêu chọc cô .
Tô Nhân đang lo tặng gì, cũng phụ họa một câu: “ nhanh chóng nghĩ cách, thể đợi đến khi các cô giành hết quà .”