“Cậu , về mặt tiền lương trợ cấp cần lo lắng, sẽ xin cho ...”
“Không về mặt .” Ngụy Bỉnh Niên nhàn nhạt mở lời, cặp kính gọng vàng sống mũi phản chiếu ánh nắng vụn: “Thứ nhất, mỗi tuần em chỉ đến dạy hai tiết...”
Trưởng khoa Trần: “...”
Trong lòng chửi bới om sòm nhưng mặt lộ , tiên cứ dụ đến tiếp!
“Được!”
“Còn nữa, em nhà thầy ở ủy ban thành phố, phiền thầy đến gặp bố em một chuyến.”
“Ồ, để họ đồng ý cho đến dạy học ?” Trưởng khoa Trần tự cho rằng tâm lý.
“Không , là cảnh cáo họ, nhất là để họ điều một chút.”
Trưởng khoa Trần: “...”
TBC
Lần đầu tiên thấy đưa yêu cầu như .
——
Bố Ngụy Bỉnh Niên đều việc ở ủy ban thành phố nhưng chức vụ chỉ là nhân viên bình thường, năng lực việc cũng chỉ ở mức trung bình, gia đình cũng bối cảnh gì nên ở vị trí nhiều năm.
chức vụ như đủ để họ khoe khoang trong nhà, là thế hệ triển vọng nhất trong nhà, hai coi trọng sĩ diện hơn cả trời, họ hàng bạn bè đến cầu xin giúp đỡ, họ cũng từ chối, thể hiện năng lực và địa vị của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-605.html.]
Cho đến khi...
Hai cùng lãnh đạo ủy ban thành phố gọi , đến cửa phòng việc của lãnh đạo, chân còn run.
Chức vụ cấp cơ sở như họ lãnh đạo triệu kiến.
Lãnh đạo quan tâm đến thời gian công tác của hai vài câu, thẳng vấn đề.
“Gần đây quần chúng phản ánh, hai cán bộ của khoa tuyên truyền cơ sở ủy ban thành phố chúng lối sống gia đình lành mạnh, ảnh hưởng lớn đến hình ảnh của ủy ban thành phố.”
“Á?” Bố Ngụy sững sờ trong nháy mắt, liên tục phủ nhận: “Chắc chắn nhà chúng , gia phong nhà chúng nhất, chúng chỉ ba trong nhà, bao giờ cãi đánh , đúng là gia đình văn hoá!”
Lãnh đạo liếc hai , họ cãi : “Là cán bộ ủy ban thành phố, hai ý định lợi dụng chức quyền để mưu lợi riêng, sắp xếp công việc cho bạn bè, hoặc là lợi dụng quan hệ của con trai để sắp xếp công việc ?”
“Không ạ!”
“Lãnh đạo, thật sự !”
Lãnh đạo thấy sắc mặt hai tái mét, vẫy tay, bảo họ ngoài: “Nếu phản ánh của quần chúng là sự thật, hai kịp thời tỉnh ngộ, sửa đổi hành vi cá nhân, nếu sự thật thì lấy gương, thường xuyên tự kiểm điểm, đừng để khác chỉ trích. Ra ngoài .”
Một hồi cảnh cáo nửa chừng, ngược khiến hai thấp thỏm lo âu, thường xuyên tự kiểm điểm, lãnh đạo cảnh cáo một trận đỏ mặt tía tai, họ sợ trời sợ đất, chỉ sợ lãnh đạo.
Còn lo lắng mất việc, càng lo lắng khi đuổi khỏi cửa sẽ chị em trong nhà coi thường, lập tức ngoan ngoãn .
“Chính là ông cứ giới thiệu công việc cho họ hàng.”
“Ông còn , chẳng ông cũng ?”