Một câu bình tĩnh, nhiều nhất chỉ chứa đựng tình cảm giữa những bạn học.
Ánh mắt Lương Gia Đống tối sầm , cam lòng tiếp tục : “Niệm Quân, cuối tháng , hy vọng em cân nhắc .”
Tô Nhân khỏi phòng họp của Cục Công thương, tiên là gặp Hồ Lập Bân ở hành lang.
“Hồ Lập Bân, đến ?”
“Chị dâu.” Hồ Lập Bân nhắc đến tình hình của Cố Thừa An với Tô Nhân: “Đại ca muộn hơn hai ngày, chắc sáng ngày là đến.”
“Được, thế , xuống tàu về nghỉ ngơi ? Đến Cục Công thương việc luôn?”
“Không còn cách nào khác, thời gian đợi mà.” Hồ Lập Bân than thở một câu, nhỏ giọng hỏi Tô Nhân: “Cái , cái họ Lương thế nào, nãy gặp đến tìm Lý Niệm Quân ở cửa, trông vẻ .”
Nói thế nào nhỉ, giống như một đôi tình nhân đang chuyện, giống với những cặp tình nhân sến súa mà từng gặp.
Chẳng lẽ sắp chia tay ?! Hai sắp chia tay ?!
Đoán điều , Hồ Lập Bân cảm thấy thở của dễ chịu hơn hẳn.
Họ Lương?
Tô Nhân lập tức phản ứng : “Lương Gia Đống ?”
“Chính là .”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-565.html.]
“ còn , nãy vẫn đang phỏng vấn.” Tô Nhân đồng hồ, còn sớm nữa: “ ngoài đây, hẹn Niệm Quân ăn cơm.”
“Được, hai việc .”
Hồ Lập Bân xách túi đến phòng việc của cục trưởng Cục Công thương. Còn Tô Nhân thì thẳng ngoài, thấy Lý Niệm Quân một ở cửa, còn bóng dáng lớp trưởng lớp 2 Lương Gia Đống đang rời ở đằng xa.
Tô Nhân và Lý Niệm Quân đến nhà hàng Cát Tường ăn tối, gọi ba món đặc sản, gan heo xào, thịt ba chỉ xào ớt, thịt dê xào hành.
Lý Niệm Quân gắp thức ăn miệng, cảm thán một câu: “Nhà hàng tư nhân đúng là tệ, tiết kiệm cả tem phiếu, nhiều món để gọi, lâu lắm đến nhà hàng quốc doanh.”
Tô Nhân đồng tình nhưng nhà hàng tư nhân vẫn còn ít, chỗ dễ, về lượng thì kém xa nhà hàng quốc doanh, cô cũng là nhờ quen với ông chủ nhà hàng Cát Tường, ông mới cố tình để chỗ.
“Dạo cô chạy tin tức mệt ?” Lý Niệm Quân Tô Nhân bận nhưng trông cô vẫn hăng hái.
“Cũng , khá thích công việc .” Tô Nhân tự đắc, thấy mệt lắm, quan tâm cô : “Cô thì ?”
“Cũng tạm, đồng nghiệp vẫn quan tâm , mấy hôm tuần tra với họ, kiểm tra các cửa hàng quốc doanh cũng khá thú vị.”
“ hỏi cô về công việc.” Tô Nhân hiếm khi trêu cô một câu, đôi mắt hạnh lộ ánh tinh quái: “Hôm nay cô với lớp trưởng Lương...?”
“Anh sắp , đến chào một tiếng.” Lý Niệm Quân vẻ mặt tin của Tô Nhân, cũng định giấu giếm, tiếp tục : “Anh cùng đến miền Nam.”
Tô Nhân lộ vẻ quả nhiên như nhưng hề ngạc nhiên.
Cô cũng là đến học kỳ 2 năm 2 mới , kỳ nghỉ hè năm nhất Lý Niệm Quân vì chọc tức Hồ Lập Bân, trực tiếp Lương Gia Đống là yêu của cô .
Hồ Lập Bân tin, Lương Gia Đống dường như cũng... Tóm là giả thành thật, khiến Lý Niệm Quân sợ hãi, giữ cách với ba năm, chỉ duy trì giao lưu bình thường giữa bạn học.