Hôm qua, Tô Kiến Cường cũng con gái kể những chuyện , càng tức giận, ông sớm coi em trai thứ ba như , chỉ bất hiếu với bố , mà còn bắt nạt con gái , tính toán gả con gái để lấy tiền mừng, giờ còn dám đến đòi lợi.
Ông mặt đen , lớn tiếng với : “Hôm nay xin các vị lãnh đạo cùng các vị phụ lão hương chứng, Tô Kiến Cường và Tô Kiến Thiết còn bất kỳ quan hệ nào nữa, năm xưa ông đòi chia gia sản, quan tâm đến bố chúng , đây là bất hiếu, đó còn tính toán con gái , đây là bất nhân, loại xứng đáng em trai ! Sau nhà chuyện gì cũng liên quan đến chúng .”
Bí thư huyện ủy xong, lập tức hiểu đây là loại gì, lập tức sa sầm mặt: “Đừng để loại phần tử lạc hậu hỏng danh tiếng của gia đình quân nhân!”
Lãnh đạo xã Sơn Cương và đội Tam Liên xong càng hiểu rõ, đối với loại phần tử lạc hậu phê bình giáo dục, càng thể phân công việc cho họ.
Toàn thể đại đội bí thư huyện ủy định tính nhà Tô Kiến Thiết là phần tử lạc hậu, lập tức lùi nửa bước, dính dáng gì, đừng để liên lụy.
TBC
Tô Kiến Cường một bước nhà Tô Kiến Thiết, bảo con gái đợi ngoài cửa một lát, khi gặp em trai nhiều năm gặp, thấy vẻ mặt tính toán, đôi mắt đục ngầu của ông , càng thêm khinh thường.
“Anh... hai, thể như ! Chúng là em ruột mà! Anh đối xử với bố như ?”
Tô Kiến Cường lạnh lùng ông : “Mày còn mặt mũi nhắc đến bố ? Tô Kiến Thiết, mày thành thật với , đừng trò. Mày nên mừng vì bây giờ thành bộ dạng , nếu thì chỉ dựa chuyện mày tính toán con gái đây, bây giờ mày về cũng đánh gãy chân mày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-514.html.]
Một câu , tàn nhẫn bá đạo, Tô Kiến Thiết đôi mắt xa lạ quen thuộc của hai, uy nghiêm bá khí trong đôi mắt đó khiến ông sợ đến phát run, trực tiếp tè quần.
Sau khi , vợ Tô Kiến Thiết mới xông , mắng quần cho chồng: “Ông ! Vừa nãy hai , ông thể nhận cầu xin ông ? Trước đây ông coi trọng nhà nhất mà!”
“Cầu xin ư? Bà thấy ánh mắt của !” Tô Kiến Thiết sợ hãi, lắc đầu, lẩm bẩm: “ sợ... sợ thật sự đến đánh gãy chân .”
Ông hiểu cảm thấy, hai thì .
Tô Phú Quý tức giận chạy từ ngoài , càng tức điên lên.
“Bố, bố thể chút tác dụng , kiếm công điểm còn cầu xin chú hai ?”
Bây giờ trong nhà thiếu sức lao động, bố đẻ của trở thành gánh nặng, thể xuống ruộng kiếm công điểm, chỉ ăn , còn ngày nào cũng chửi bới om sòm, mà phát phiền.
“Con chuyện với bố mày như ?!” Tô Kiến Thiết thấy bộ dạng kiên nhẫn của con trai thì tức giận, hết lòng hết với con trai mà con trai chẳng chút hiếu tâm nào ?!
Tô Phú Quý hừ lạnh một tiếng: “Ông còn mặt mũi ? Bây giờ ông tác dụng gì? Ngày nào cũng ườn như một kẻ vô dụng, đây ít còn kiếm vài công điểm, còn bây giờ thì ? Ngày nào cũng chỉ ăn ngủ.