“Khu gia thuộc của đơn vị còn lớn hơn bên đó của các con nữa.” Cố Khang Liên nhiệt tình giới thiệu với các cháu: “Gia thuộc theo quân cũng đông, mấy trăm , khi còn ít thì xây nhà cấp bốn, dựng giường sưởi, nhà cũng còn rộng rãi. Sau đông, ở hết chỗ, thêm đó mấy năm nay đều mong ở nhà lầu, thấy nhà lầu oai phong nên đều xây nhà lầu bốn năm tầng.”
Cố Thừa Huệ đút hai tay túi, theo lời giới thiệu của cô cả mà về phía những tòa nhà gạch đỏ nhỏ trong khu gia thuộc: “Cô cả, ở đây cũng khá náo nhiệt nhỉ.”
“ . Chỉ là bây giờ là tháng giêng, bên ngoài quá lạnh, việc gì thì thích ngoài, đều trốn trong nhà.
Nếu là mùa hè thì , bên ngoài là , ăn cơm tối xong đều ngoài dạo, tùy tiện tán gẫu.”
Một nhà ngoài một vòng, ăn mấy quả lê đông lạnh, đường về thì gặp gia đình Chính ủy Hà.
“Quả sachi các cháu ngon thật, Miêu Miêu thích lắm, uống hết một bát to.” Mẹ Miêu Miêu là Khâu Bạch Phượng bế con chơi tuyết trong sân nhỏ cửa: “Miêu Miêu, cảm ơn cô ?”
“Cảm ơn cô ạ.” Miêu Miêu đôi mắt to, đồng tử đen láy, giống như nho đen, khuôn mặt trắng trẻo, đáng yêu vô cùng.
Người hàng xóm bên cạnh trêu chọc: “Gọi gì mà cô, khi gọi là đấy!”
Quân Quân và Miêu Miêu lúc chơi trò gia đình chọn vai bố và , hai đứa trẻ cứ thế mà chơi với , tình cảm , còn “Yêu đương”, cả khu gia thuộc đều .
Nhìn Quân Quân liền trêu chọc , hỏi vợ nhỏ bé của ở , Quân Quân cũng hổ, liền ở nhà họ Hà.
Miêu Miêu ngượng ngùng, hai tay ôm lấy lùi về , lùi một lúc thò đầu với mấy nãy: “Cháu còn nhỏ, lấy chồng ạ~”
Lời trẻ con, khiến lớn ha hả.
Tô Nhân cũng theo, nam nữ chính trong nguyên tác thời thơ ấu, tuy rằng bây giờ mới bốn tuổi nhưng phận đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-237.html.]
Bố Quân Quân là Hồng Ba tỉnh ngộ, bây giờ xem sẽ vì chuyện nhà mà cuối cùng xa cách với vợ là Tạ Thừa Anh.
Như , Quân Quân và Miêu Miêu cũng sẽ chia tay, vẫn thể cùng lớn lên như .
“Cô Nhân Nhân, ăn kẹo.” Miêu Miêu và Quân Quân chơi trong sân một lúc, chạy đến phát kẹo.
Quân Quân từng riêng với Miêu Miêu rằng cô Nhân Nhân suýt nữa trở thành thím của , Miêu Miêu cũng trong lòng coi cô như thím.
“Cảm ơn Miêu Miêu.” Tô Nhân vuốt vuốt b.í.m tóc nhỏ của cô bé, cô và Quân Quân cùng mấy đứa trẻ khác chạy một lúc, trán đều toát mồ hôi, b.í.m tóc cũng lỏng lẻo, mấy lọn tóc tinh nghịch thoát khỏi sự trói buộc của dây thun.
Thấy Miêu Miêu cứ dùng tay vén mái tóc bay tán loạn, Tô Nhân liền xổm xuống: “Có cô tết tóc cho ?”
“Được ạ!” Cô bé gật đầu.
Đợi đến khi tết xong hai b.í.m tóc ba xinh , Miêu Miêu vui vẻ dùng tay sờ sờ, kịp đợi soi gương.
“Đến đây, chú đưa con xem.”
TBC
Cố Thừa An bế bổng cô bé lên, đến bên cửa sổ gần nhất: “Nhìn thấy ?”
Miêu Miêu phấn khích gật đầu, oa, là b.í.m tóc giống với tết!
“Cô Nhân Nhân, quá ạ~”
Tô Nhân tới, xoa xoa đầu cô bé, đúng là một cô bé đáng yêu khiến tan chảy: “Nếu con thích, cô sẽ tết cho con nữa.”