Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:29:17
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nhân ngây tại chỗ, cô đôi mắt của Cố Thừa An, đa phần thời gian đều là đôi mắt ngạo nghễ, phóng khoáng tùy ý của một thiếu gia trẻ tuổi, lúc nghiêm túc vô cùng, đôi mắt sâu thẳm như biển cả chứa đầy sự tập trung, trong con ngươi chỉ phản chiếu hình bóng của cô.

Cụp mắt xuống, lông mi Tô Nhân khẽ run, hàng mi dài cong vút rậm rạp che sự hoảng loạn thoáng hiện trong đôi mắt hạnh, tay nắm chặt góc áo, chỉ cố gắng trấn tĩnh tinh thần: “Ồ, hóa ba chữ mới là chìa khóa.”

Môi mỏng của Cố Thừa An cong lên, đường nét hàm sắc bén trong nháy mắt trở nên mềm mại hơn nhiều, dựa lưng ghế một cách đường hoàng, chằm chằm cô gái đang cố tự lừa dối mặt.

Không chút nương tay phá vỡ sự tự lừa dối của cô.

“Anh thích em, Tô Nhân.”

TBC

Tô Nhân mới bình tĩnh như thể chấn động, lông mi run lên, trái tim cũng theo đó mà run rẩy, đập thình thịch dữ dội.

Đôi mắt cô trong veo sáng ngời gợn sóng kinh ngạc, cái đầu cúi gằm xuống mãi dám ngẩng lên, ngón tay siết chặt, lòng rối như tơ vò.

Cố Thừa An cảm thấy Tô Nhân lúc khác , giống như một chú thỏ nhỏ cố gắng giảm bớt sự tồn tại của , ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên, chỉ gốc tai đỏ, nổi bật chiếc cổ thon dài trắng nõn càng thêm cuốn hút.

“Em định cứ mãi ?” Ý trong mắt Cố Thừa An càng nồng đậm hơn, rõ ràng chỉ là bày tỏ tâm ý, giống như là kẻ đang ép buộc phụ nữ lương thiện .

Tô Nhân hít một thật sâu, đầu ngón tay nắm chặt lòng bàn tay, đột ngột ngẩng đầu lên Cố Thừa An, sự chuẩn tâm lý mới xây dựng xong khi ánh mắt chạm khuôn mặt tuấn tú và sống mũi cao thẳng của thì đột nhiên sụp đổ.

Liếc mắt chỗ khác, Tô Nhân chằm chằm một khí nào đó bên cạnh : “Anh đừng đùa nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-195.html.]

“Anh đùa chỗ nào?” Cố Thừa An tiến về phía , động đậy thấy Tô Nhân đột ngột lùi dựa lưng ghế, tránh như tránh tà: “Em sợ như gì? Anh còn thể ăn thịt em ?”

Tô Nhân: “...”

Trong lòng rối bời, Tô Nhân nhất thời nên lời.

Cuối cùng cũng rõ tâm ý, tâm trạng Cố Thừa An .

“Anh... ...” Tô Nhân cố gắng tiêu hóa tình hình mắt, cố gắng tìm lý trí: “ chúng giải trừ hôn ước , bây giờ ?”

Cố Thừa An cử động đôi chân dài, cố tìm một tư thế thoải mái hơn, Tô Nhân, ánh mắt kiên định: “Anh hối hận , Tô Nhân.”

Cánh cửa trái tim Tô Nhân như gõ mạnh, rung lên bần bật, cô lắng lời Cố Thừa An .

“Ban đầu nghĩ em thích , còn nhất quyết giải trừ hôn ước, cần mặt dày bám lấy... Không tự chuốc lấy phiền phức ...” Cố Thừa An khổ, nhớ thời gian khó khăn trong quá khứ: “ mà em đúng là phiền, cứ thích mắt ...”

?!” Tô Nhân nhịn phản bác cho .

Cố Thừa An để ý đến cô, cong ngón tay gõ mặt bàn, phát tiếng lách cách, tự lẩm bẩm:

“Anh đến cục quản lý nhà đất việc cũng thể thấy em, ở cùng Hàn Khánh Văn và những khác cũng thể thấy em, trốn bên ngoài về nhà muộn, kết quả giường vẫn thể thấy em, mở mắt nhắm mắt đều thể thấy em... Em xem, em phiền ?”

Loading...