Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 193

Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:29:13
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chỉ là ngờ hôm đó đột nhiên gặp . Thực mấy ngày nay, còn sẵn sàng gọi một tiếng ...”

Nói đến đây, Tô Nhân đầu Cố Thừa An, mặt mày tươi , nhẹ nhàng tiếp: “ hình như bà cũng để ý, lâu quá gọi nên thốt mấy , bà chắc là quan tâm.”

Thân thể Cố Thừa An vô thức căng thẳng, hai bàn tay đặt đầu gối dần nắm chặt thành nắm đấm, đầu ngón tay khẽ vuốt ve, kìm nén một sự thôi thúc nào đó.

“Lần cũng với , gặp , thực sự quá kích động vui mừng, cũng quá nhiều oán niệm, giống như chỉ thấy một xa lạ từng thuộc.”

“Mọi thứ của bà đều xa lạ, bây giờ bà gia đình khác, đứa con bà luôn quan tâm , mà là bé nhỏ ... Cho đến hôm đó, bà đột nhiên sắp đến sinh nhật , nấu cho một bát mì, đột nhiên...”

Tô Nhân dừng , dường như chút lưu luyến cảm giác đó: “Đột nhiên chút xao động, hóa vẫn nhớ chuyện , giống như vẫn thể hưởng một thứ gì đó của .”

, mãi đến hôm qua, mới đến đây là vì ?” Tô Nhân tự giễu : “Nghĩ rằng nhờ thể bám víu... sống sung sướng.”

Nói hết những lời trong lòng, Tô Nhân thấy thoải mái hơn nhiều, những uất khí trong lòng cũng dần tiêu tan.

Tô Nhân tự xong, cầm đũa, ăn hết mấy miếng mì còn , đến khi trong bát chỉ còn một bát nước dùng đỏ, cô mới đầu Cố Thừa An: “Cảm ơn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-193.html.]

Đêm khuya tĩnh lặng, xung quanh yên ắng, chỉ căn phòng tiếng chuyện nhẹ nhàng, bóng đèn trần nhà phát ánh sáng yếu ớt, ánh đèn vàng mờ ảo, Tô Nhân thoải mái.

“Thực cũng quá buồn, lẽ là do lớn , phần nào coi bà như xa lạ.”

Nói xong, Tô Nhân cầm khăn tay lau miệng, tầm mắt đột nhiên xuất hiện một bàn tay xương xương, ngón tay thon dài, lòng bàn tay rộng lớn, trong lòng bàn tay một viên kẹo trái cây bọc giấy màu cam.

“Anh còn mang theo kẹo ?”

Tô Nhân dùng ngón trỏ và ngón cái kẹp lấy, nhẹ nhàng lấy viên kẹo, khi đầu ngón tay thu vô tình lướt qua lòng bàn tay Cố Thừa An, Cố Thừa An chỉ cảm thấy một luồng ngứa ran ập đến, như xẹt qua tim, khiến run rẩy.

Kẹo trái cây vị cam miệng, vị ngọt ngào lập tức tràn ngập khoang miệng, khiến thèm thuồng.

“Ngọt ?” Cố Thừa An hạ thấp giọng.

TBC

“Ngọt!” Tô Nhân cảm nhận vị ngọt ngào cuối cùng của ngày sinh nhật , như thể cả trái tim đều vị ngọt ngào bao bọc, nỗi buồn nhàn nhạt ban đầu tan biến, cô nghiêm túc Cố Thừa An, một nữa lời cảm ơn.

“Cảm ơn nấu mì và tặng kẹo cho . Còn chuyện của họ, hôm nay gặp , khuyên nhủ gì đó với dụng ý khác, nghĩ như . Chờ lát nữa ngủ một giấc, ngày mai sẽ thôi.”

Cố Thừa An ngây cô gái mặt, nháo, từng câu từng chữ cũng là đang an ủi ai, cảm xúc trong lồng n.g.ự.c trào dâng, như tràn ngoài.

Loading...