Ăn xong, ba đến bách hóa tổng hợp, hẹn ngoài là để mua quà cưới cho Tống Uyên sắp kết hôn.
Bách hóa tổng hợp ở Bắc Kinh tổng cộng bốn tòa nhà, chia thành đông tây nam bắc, tòa nhà ở phía bắc là bách hóa tổng hợp đầu tiên của Bắc Kinh, cũng là tòa cũ nhất, diện tích lớn, tòa nhà ở phía nam là tòa mới nhất, xây dựng từ năm , cao tới bốn tầng, mỗi tầng đều nhiều quầy hàng, hàng hóa bày la liệt.
Ba chọn một lúc, Tô Nhân mua cho Tống Uyên một đôi cốc sứ, đó sơn chữ lớn: Phục vụ nhân dân, Lý Niệm Quân chọn hai chiếc khăn tay, họa tiết kẻ ô, chất liệu thoải mái, Hà Tùng Linh mua hai chiếc gối thêu hoa mẫu đơn, màu đỏ tươi, đặc biệt .
Mua xong quà cưới, ba dọn dẹp đồ đạc về ký túc xá, khi đến đại lộ, họ thấy Cố Thừa An và những khác đang chuyện với Tân Mộng Kỳ và Tôn Nhược Nghi.
“Anh!” Hà Tùng Linh vẫy tay với Hà Tùng Bình trong đám đông.
“Tùng Linh, về ?” Hà Tùng Bình sải bước chạy tới, cô em gái gần đây trở nên vui vẻ hơn nhiều, tươi với Tô Nhân và Lý Niệm Quân: “Đồng chí Tô Nhân, đồng chí Lý Niệm Quân, xem chúng chơi bóng rổ ?”
Đánh bóng rổ?
Tô Nhân ba chữ đột nhiên nhớ đến cốt truyện trong sách.
Trong sách nhắc đến, tình cảm của Tân Mộng Kỳ và Cố Thừa An nảy sinh một chơi bóng rổ, Cố Thừa An trẹo chân, Tân Mộng Kỳ dìu đến bệnh viện quân khu khám bệnh, hầm canh xương ngày nào cũng chạy đến nhà họ Cố, tình cảm của hai tăng lên nhanh chóng.
Vậy nên, là hoạt động bóng rổ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-153.html.]
Bây giờ, hoạt động giải trí trong quân khu ít, đánh bóng rổ ưa chuộng, cơ bản con em mỗi gia đình đều chơi, nhân mấy ngày tuyết rơi, mặt đất quá trơn trượt, một nhóm nam đồng chí liền động lòng.
Tô Nhân, Lý Niệm Quân và Hà Tùng Linh theo đến sân tập nhỏ của ký túc xá, bên trong một rổ bóng rổ cao ngất.
Hồ Lập Bân ôm bóng rổ bằng một tay, hiệu cho bắt đầu chơi.
Một đội năm , chia thành hai đội, bắt đầu khởi động.
TBC
Tô Nhân về phía xa, thấy Tân Mộng Kỳ và Tôn Nhược Nghi cạnh , Cố Thừa An đang chạy như gió sân, thoải mái tự do, cô suy nghĩ xem nên giúp , dù trẹo chân cũng chuyện .
nghĩ , nếu giúp đỡ thì phá hỏng sự phát triển tình cảm của và Tân Mộng Kỳ ?
Người xưa câu, thà phá mười ngôi chùa, phá một cuộc hôn nhân, thôi bỏ , trẹo chân thì trẹo chân, cô nhớ cốt truyện kỹ, cũng chân của Cố Thừa An vấn đề gì, đau một thời gian, đổi tình yêu , lời !
“Nhìn cái vẻ vênh váo của Hồ Lập Bân kìa!” Lý Niệm Quân khoanh tay n.g.ự.c trận đấu bóng rổ gay cấn, ánh mắt sân chỉ tập trung Hồ Lập Bân, đợi chạy đến gần , cô liền chê bai: “Hồ Lập Bân, ăn cơm !”
“Cô! Lý Niệm Quân!” Hồ Lập Bân nghiến răng nghiến lợi, giơ cánh tay của lên, khoe cơ bắp cuồn cuộn: “Anh đây sức khỏe dồi dào! Cô thì đừng bừa!”
Quay đầu , với Tôn Nhược Nghi và những khác: “Các cô xem cho kỹ, lát nữa sẽ ném mười quả!”