Cô vẫn luôn hâm mộ những nhà khác chị em gái, thể chuyện thầm thì nhưng những đứa trẻ nhà họ Cố ở khắp nơi trời đất, ở Bắc Kinh, cùng thế hệ với Cố Thừa Huệ chỉ Cố Thừa An.
Anh tư nhưng Cố Thừa Huệ thể chuyện riêng tư của con gái với trai .
Đêm khuya tĩnh lặng, khi , Tô Nhân phòng tắt đèn phòng Cố Thừa Huệ, ở bên giường chậm trễ một lúc, cuối cùng mới khỏi phòng đóng cửa , dùng chìa khóa khóa . Hai nhẹ nhàng lên lầu, phòng Tô Nhân liền lên giường xuống.
Hai cô gái đắp chăn, tụ một chỗ, cảm nhận ấm bên cạnh, thiết chuyện.
“Chị Nhân Nhân, đây em vẫn nghĩ, với chị em ngủ, chỉ chuyện cả đêm.” Cố Thừa Huệ hết buồn ngủ, rõ ràng là quá phấn khích.
Tô Nhân trong lòng cũng vui, chỉ là cô vẫn nhớ chuyện sẽ xảy tối nay, cố gắng tươi.
Trước khi ngủ, cô cố ý Ngô thẩm khóa cửa chính, cửa phòng khách cũng khóa và chốt chặn, cửa sổ bếp và nhà vệ sinh cũng đóng chặt, chỉ kẻ đó bằng cách nào, cạy khóa phá cửa sổ?
Động tĩnh đó chắc chắn nhỏ.
Cố Thừa Huệ hỏi Tô Nhân về cuộc sống đây, cô kể về việc hồi nhỏ giúp thu hoạch mùa thu, đó học hành giỏi, trong đội sản xuất coi trọng giáo dục, cô trở thành học sinh trung học đầu tiên, đến thị trấn học.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-118.html.]
“Chị Nhân Nhân, chị giỏi quá!” Cố Thừa Huệ đặt vị trí của cô, thể như , dường như những như cô gái sinh ở đại viện, học lên đến cấp ba, gì cản trở, về mặt ăn mặc ở càng thoải mái: “Sau đó thì ?”
“Sau đó nghiệp cấp ba, chị trở về đội sản xuất, vốn cũng xuống đồng việc nhưng đội trưởng thấy học hành tệ, để chị đến lớp xóa mù chữ giúp đỡ, cũng tính là công điểm...”
Hai thì thầm chuyện, kể cho chuyện đây, thiết hơn ít. Cố Thừa Huệ nghiêng, Tô Nhân bên cạnh, đúng là xinh , ngay cả cô bé đầu tiên gặp cô cũng khen ngợi. nhưng mà tư của cô bé là hiểu phong tình!
“Chị Nhân Nhân, chị đừng lo, cho dù chị và tư của em kết hôn, em cũng sẽ đối xử với chị!” Cố Thừa Huệ tít mắt, chỉ để lộ đôi mắt đào hoa ở bên ngoài, đảm bảo với Tô Nhân: “Chúng là chị em !”
“Được chứ~” Tô Nhân cũng thích cô em gái , đúng là dễ thương hơn nhiều so với Cố Thừa An thường xuyên lạnh mặt.
Nói đến chuyện hôn ước, chủ đề thể tránh khỏi chuyển sang Cố Thừa An, Cố Thừa Huệ thở dài, khá tiếc nuối.
“Nói thật, tư của em là , chỉ là thường xuyên lạnh mặt, trông vẻ dữ tợn. Anh đối xử với nhà , từ nhỏ bảo vệ chúng em, đánh cũng . Chỉ là thích chơi với con gái nhưng em cũng để ý đến , những thứ chơi thật sự chẳng ý nghĩa gì, em cũng thích.”
Cố Thừa Huệ tự lẩm bẩm: “Ngoài nhạc sến!”
Nói đến đây, cô hạ giọng, như sợ khác thấy: “Anh thích nghịch băng từ Hồng Kông, lắm! Giống như chúng ở nhà Tùng Linh nhưng tư của em keo kiệt với băng, ngay cả em cũng mượn về nhà , chỉ thể đến tìm thì mới . Chị Nhân Nhân chị đợi đấy, em sẽ dẫn chị !”