Sau khi    Thẩm Triều Triều đánh ngất, lão Hùng  bại  tay thằng nhóc Cố Kỳ Việt  ? Không đời nào!
Đầu Dẹp    tin, nhưng sự thật  bày   mặt, lão Hùng mạnh mẽ hung hãn ở trong mắt   bây giờ đang  bên cạnh giống như  chết, tới giờ vẫn  tỉnh .
Đầu Dẹp giờ mới  bọn chúng  thể thoát .
Bởi  khi cảnh sát chen  trong đám đông,   cũng bất chấp miệng vết thương đau đớn mà lảo đảo chui qua  bên cạnh,  chạy  ngoài.
“Bọn buôn   chạy trốn,   mau bắt   !”
 theo dân chúng nhiệt tình vung tay hô to, Đầu Dẹp nửa bước khó  như lâm  vũng bùn, cảnh sát cũng   đất dụng võ,  một phút, Đầu Dẹp trực tiếp    cởi quần áo  dây thừng trói gô, áp giải đến  mặt cảnh sát.
DTV
Trong quá trình áp giải,  một quyền,  một cước, len lén đánh cho .
Vì thế chỉ trong một  cách ngắn ngủi, lúc  thấy  Đầu Dẹp thì     đánh cho   dáng , ngay cả răng cũng  đánh rụng mấy cái, mặt mũi bầm dập trông vô cùng thê thảm.
Thấy , cảnh sát yên lặng dời tầm mắt, chỉ cho rằng quần chúng quá mức kích động, nhưng động tác  tay  nhanh chóng bắt  Đầu Dẹp,  đó cao giọng hô về phía   vây xem: “Vất vả cho   , chúng  sẽ  để   chịu thiệt, nhưng cũng sẽ  buông tha  , xin   kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra!”
Trong mấy cảnh sát, cảnh sát Chu liếc mắt một cái  thấy  Cố Kỳ Việt,  khi  và Thẩm Triều Triều  đám  đẩy  thì cũng  định chen   nữa, dù  mấy  lão Hùng đều đang ở ngay  mí mắt,  thể chạy thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-99.html.]
Cố Kỳ Việt  Thẩm Triều Triều đặc biệt sợ đám đông, tuy trông  lơ đễnh nhưng  thể cũng thành thật chắn ở phía  cô, tránh để cô tiếp xúc cùng  khác.
Anh còn  quên : “Đeo khăn quàng cổ xong ,   che giúp cô, nhiều    thấy cô .”
Quả thật như thế,  sự che chắn của  hình cao lớn của Cố Kỳ Việt, Thẩm Triều Triều như cây nấm nhỏ trong bóng tối,  dễ thấy chút nào, bởi  dù cho quần chúng xung quanh   nhiều , cô cũng  hoảng sợ và run rẩy như  hoặc  thể hô hấp.
Thẩm Triều Triều lặng lẽ đưa tay nắm lấy góc áo Cố Kỳ Việt, ngước mắt  tấm lưng rộng lớn,  áo sơ mi màu lam lưu  vết m.á.u là bằng chứng  phấn đấu quên  để cứu cô.
Bởi   mang đến cho cô cảm giác an , nhanh chóng xua tan cảm xúc tiêu cực.
Thẩm Triều Triều nhẹ nhàng nhắm mắt , cúi đầu, tựa trán  lưng Cố Kỳ Việt, im lặng khôi phục thể lực để chân   còn nhũn  nữa.
Những gì  trải qua hôm nay thật kỳ diệu.
Đó là sự phát triển mà cô  bao giờ nghĩ tới.
Dù  đây  là cái đầu thứ hai  cô đập vỡ !
Mặc dù  đó cô  từng nghĩ tới... Trong lúc nguy cấp, tiềm lực của con  là vô hạn, nhưng  thể phát huy vượt xa  thường cũng khiến   vô cùng bất ngờ và  Cố Kỳ Việt ở phía  hấp dẫn sự chú ý mới giúp cô  thể đánh lén thành công.
Khi Thẩm Triều Triều yên lặng kiểm kê  những gì  trải qua hôm nay, cô  chút khách sáo nào mà biểu đạt cảm giác  cận khiến  thể Cố Kỳ Việt cứng ngắc, đôi mắt hoa đào hiện lên vài phần  hổ,  Thẩm Triều Triều bây giờ  như  chứ!