Cũng là vì Lưu Tư Viễn cứ cắn chặt Cố Kỳ Việt  buông nên gần đây mới ba  bảy lượt  “ở” đồn công an  coi nơi  là nhà ,  đôi khi còn sai khiến    mua cơm...
Nghĩ tới đây cảnh sát Chu lập tức ngừng suy nghĩ,  nhanh chóng tiễn vị đại gia  !
Mà  khi  Cố Kỳ Việt  , Vương Thải Hà mới yên lòng, lập tức vội vàng  vất vả  với cảnh sát Chu, cảnh sát Chu lắc đầu, lúc  mới  thấy Thẩm Triều Triều đang trốn ở phía  Vương Thải Hà.
Đối với hành vi vẫn luôn che khuất khuôn mặt   của Thẩm Triều Triều, cảnh sát Chu  khắc sâu trong trí nhớ, ngẫm  quan hệ vợ chồng giữa Thẩm Triều Triều và Cố Kỳ Việt,    khỏi  : “Đồng chí Thẩm Triều Triều cũng tới , nếu cô và Cố Kỳ Việt  kết hôn,   hãy trông coi   nhiều hơn một chút, đừng để   gây chuyện nữa.”
Nghe thấy  khác nhắc tới chuyện hai  kết hôn, Thẩm Triều Triều đang căng thẳng   chút thẹn thùng.
Hai tay đeo găng tay mỏng níu lấy góc áo, cô “Vâng” một tiếng nho nhỏ, kết quả  đợi cảnh sát Chu kịp  thêm gì thì Cố Kỳ Việt vẫn đang  giả c.h.ế.t đột nhiên sống .
Chỉ thấy  lập tức xoay   dậy, bực bội giơ tay vuốt tóc  trán   đầu.
Đồng thời   chằm chằm cảnh sát Chu,  khách khí : “Lão Chu, nếu   còn chuyện gì của  nữa thì   đây.”
Dứt lời, Cố Kỳ Việt  thèm  Thẩm Triều Triều mà trực tiếp  dậy rời .
  đợi  kịp nhấc chân thì ngay  đó   Vương Thải Hà kéo ,   về phía bà nội , nhưng Vương Thải Hà  hòa ái  mở miệng: “Con và Triều Triều về  , bà sẽ  chuyện với cảnh sát Chu.”
Vương Thải Hà là một bà lão vô cùng hiểu chuyện.
Bà  tuyệt đối sẽ  trì hoãn  trẻ tuổi  chuyện yêu đương.
Vừa vặn hai   nhiều ngày  gặp,   gặp mặt  khi còn củi khô lửa cháy... Khụ khụ, tóm  bà  già  nên sẽ  nhúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-88.html.]
“Con ...”
Không đợi Cố Kỳ Việt từ chối, Vương Thải Hà  đuổi hai   khỏi đồn công an.
DTV
Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều   cổng đồn công an   ,   ,   gì.
Cuối cùng vẫn là Cố Kỳ Việt mở miệng .
Cố Kỳ Việt cảm thấy   nên dây dưa với Thẩm Triều Triều nữa.
Bây giờ  nên kiếm nhiều tiền hơn, ly hôn sớm, giải trừ quan hệ.
Đỡ cho Thẩm Triều Triều ngày ngày  lòng vòng ở  mặt , quấy nhiễu sự thanh tĩnh khiến   chuyện gì cũng  thể tập trung. Giống như khi lắp ráp máy móc trong tuần qua, thỉnh thoảng   rơi  trạng thái ngẩn .
Anh chịu đủ !!!
Anh cũng  quan tâm đến Thẩm Triều Triều phản ứng thế nào, trực tiếp bước một đôi chân dài xoay  rời , bước chân vô tình của  khiến tâm trạng vốn đang nhảy nhót của Thẩm Triều Triều dần dần trở nên mất mát.
Hẳn là  cảm thấy cô  đáng ghét!
Mặc dù Cố Kỳ Việt  tha thứ cho việc cô cưỡng ép gả , nhưng cũng là vì  ép buộc nên mới đồng ý, bây giờ   tránh cô như tránh tà,  lẽ giữa hai  sẽ   câu chuyện nào khác xảy .
Nghĩ tới đây, Thẩm Triều Triều  khó chịu nhưng cũng  dám tự  rời .
Vì thế cô chỉ  thể tìm một góc  xổm xuống  cổng đồn công an, đợi Vương Thải Hà bước , cô cuộn tròn cả  ngơ ngác, dáng vẻ giống như một cây nấm nhỏ  giống như một con mèo  vứt bỏ chỉ  trốn ở một góc run lẩy bẩy.
Dáng vẻ đáng thương  khiến Cố Kỳ Việt  về trông thấy thì nhất thời  khỏi cắn răng.