Diệp Phương  nhẹ giọng an ủi Thẩm Triều Triều, khi  thấy cô thật sự  còn sợ hãi nữa, lúc  mới tìm  đến đồn công an báo án, nhờ cảnh sát hỗ trợ xem dấu vết hiện trường, nếu như  thể bắt   thì càng !
Đáng tiếc,  khi cảnh sát điều tra xong  trực tiếp lắc đầu.
Dấu vết ở hiện trường hỗn loạn, tất cả những dấu chân lưu  đều  trọn vẹn và  đầy đủ, nếu như   trùng hợp thì đó chính là vì đối phương cố ý, là một tay phạm tội lão luyện.
Vừa  xong lời   dọa sợ Diệp Phương, bà nhất thời cảm thấy trong nhà  an , hận  thể đưa Thẩm Triều Triều đến bệnh viện trông coi.
Chỉ  điều, Thẩm Triều Triều sợ tiếp xúc với  khác, bệnh viện  là nơi  đến  . Diệp Phương cảm thấy   khó giải quyết, chẳng qua về   thể để Thẩm Triều Triều ở  trong nhà một  .
Đến khi Vương Thải Hà trở về từ nhà bạn,  Diệp Phương kể , bà  cũng nghĩ mà sợ hãi  thôi,  ngờ nhà họ Cố     theo dõi, còn  cả cháu dâu xinh  của bà  cũng   an .
Không !
Cháu dâu của bà  tuyệt đối  thể xảy  chuyện.
Lần , bà    dạo bên ngoài nữa, bày tỏ rằng    sẽ ở nhà.
Đồng thời bà  hung tợn cắn răng mắng chửi, nếu như những   còn dám đến thì bà  sẽ giội phân  bên ngoài.
Trong nháy mắt, Vương Thải Hà  vóc dáng  cao nhưng ở trong mắt Thẩm Triều Triều  vô cùng cao lớn,   cảm giác an ...
Cứ như , một tuần  đó gió êm sóng lặng,   chuyện gì khác phát sinh, ngay cả Thẩm Triều Triều cũng  còn tiếp tục lo lắng hãi hùng nữa, chủ yếu là vì cô căn bản   khỏi cửa nên thế giới bên ngoài  nguy hiểm hơn  chăng nữa cũng  cách nào  hại đến cô.
Chỉ cần bảo vệ cửa viện,  cho nguy hiểm tiến !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-86.html.]
Chẳng qua  đôi khi vẫn luôn xảy  chuyện ngoài ý , khiến     đổi kế hoạch tùy lúc.
“Gì cơ? Tiểu Việt   đồn công an  ? Cái thằng nhóc ,   ,  qua đó xem thử.”
Hôm nay, lúc Thẩm Triều Triều vẽ tranh trong phòng , cho dù đóng cửa thì cũng  thể   giọng  bất đắc dĩ của Vương Thải Hà,  khi   tên của Cố Kỳ Việt, cô lập tức vểnh tai lên.
Đôi mắt hạnh vô thức mở tròn.
Đã hơn một tuần  gặp Cố Kỳ Việt, cứ như  mãi cũng  , Thẩm Triều Triều yên lặng suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định sẽ đến đồn công an cùng bà Vương.
Lần    vì  mà Cố Kỳ Việt   đó, vẫn là đánh  ?
Cô  chút tò mò.
Mà khi Thẩm Triều Triều  khỏi phòng, tìm  Vương Thải Hà   cũng    khiến Vương Thải Hà kinh ngạc há miệng, ngay  đó bà  phản ứng , mặt mày hớn hở.
Không ngờ thằng cháu trai đó của bà  vẫn  hữu dụng, còn  thể khiến Triều Triều chủ động  ngoài!
Vừa lúc Vương Thải Hà cũng  dám để Thẩm Triều Triều ở nhà một , đương nhiên là gật đầu đồng ý,  đó thu dọn một phen, Thẩm Triều Triều  đeo khăn quàng cổ  lâu  đeo che khuất cả khuôn mặt, theo Vương Thải Hà rời khỏi nhà.
Thẩm Triều Triều đội mũ, cúi đầu, bởi  cũng  dẫn tới quá nhiều sự chú ý, chỉ  bọn nhóc điên cuồng chạy nhảy chơi đùa nghi hoặc  qua.
Cảm thấy chị gái  thật kỳ quái!
DTV
Vì   che kín mít?
Chẳng qua cảm giác tò mò của trẻ con tới nhanh mà  cũng nhanh, chẳng mấy chốc  quên mất chuyện , tiếp tục chơi trò chơi.