Thế là,  khi Diệp Phương tan tầm về nhà bèn  thấy Thẩm Triều Triều tháo khăn quàng cổ xuống,   câu nệ   sô pha trong phòng khách, khi  thấy bà trở về, ánh mắt trong veo như nước của cô cứ như   chuyện.
Dường như đang  “khen con ”.
Đối mặt với một Thẩm Triều Triều đáng yêu như thế khiến áp lực duy trì liên tục cả một buổi chiều của của Diệp Phương vơi   ít, khóe miệng bà nhếch lên một nụ ,  chút keo kiệt khích lệ: “Vừa  thấy Triều Triều là tâm trạng của  cũng  hơn  nhiều, về  đừng che  nữa nhé. Nếu  bà nội của con   than thở rằng sẽ ăn ít  một bát cơm đấy.”
Thẩm Triều Triều ngượng ngùng gật nhẹ đầu.
Sau đó khi Vương Thải Hà trở về từ chỗ bạn già,  thấy Thẩm Triều Triều  che mặt nữa, bà  lập tức vui vẻ  thành tiếng, trực tiếp kéo tay Thẩm Triều Triều  ngừng gọi là cháu dâu ngoan.
Cả nhà họ Cố ngoại trừ Cố Kỳ Việt,   hoan nghênh Thẩm Triều Triều nhất chính là Cố Hằng.
Chẳng qua  chuyện buổi trưa, ông cũng  còn tâm tư nghĩ đến chuyện khác. Buổi chiều gọi điện thoại đến quân khu   chân tướng tường tận hơn nữa  khiến ông vô cùng tức giận, cả buổi chiều đều    công việc.
Biết ba ông là Cố Cảnh Lâm  tính khống chế mạnh, nhưng  ngờ ba ông   thể đối xử với Cố Kỳ Việt nhẫn tâm như thế.
Sau khi  thấy Cố Hằng xụ mặt trở về, Thẩm Triều Triều cũng   điều mà   quấy rầy, đến khi ăn cơm tối  thấy Cố Kỳ Việt xuống lầu ăn cơm, cô vẫn im lặng  lên tiếng.
  khi cơm nước xong xuôi, cô một  ở trong bếp  cơm chiên trứng đơn giản.
Lúc  vì để từng hạt cơm đều  bao phủ trong trứng gà nên Thẩm Triều Triều  bưng nồi sắt luyện tập  lâu, cho dù   cố ý chế tạo một cái nồi sắt nhỏ cho cô nhưng mãi đến khi cổ tay  thương vài , cô mới nắm giữ  tinh túy của cơm chiên trứng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-79.html.]
Nói đơn giản cũng đơn giản, nhưng  xem đầu bếp  như thế nào.
Toàn bộ những  khác ở nhà họ Cố đều coi như  thấy, cứ để cho đôi vợ chồng nhỏ  tự  giày vò,  lẽ còn  thể tăng tiến tình cảm. Vương Thải Hà  Thẩm Triều Triều  che mặt lên lầu hai, nhất thời  nhịn  .
Đừng tưởng rằng bà   , thằng nhóc thối Cố Kỳ Việt  cũng thích   xinh .
Khi còn bé nó vẫn luôn tìm chú thím xinh  chơi cùng, những  lớn lên bình thường hoặc  xí thì sẽ  thấy nó thèm  qua một ... Vừa nghĩ tới Cố Kỳ Việt khi còn bé, Vương Thải Hà   thở dài.
Một đứa trẻ ngoan  bao!
Bị tên Cố Cảnh Lâm   lỡ mất.
Mà khi Thẩm Triều Triều bưng bát cơm  tới  cửa phòng Cố Kỳ Việt,  thấy tờ giấy vẫn  dán ở đó như cũ, cô cố ý dùng sức xé... Chỉ là   Cố Kỳ Việt dùng keo gì mà tờ giấy dính vô cùng chắc chắn, căn bản  rơi xuống .
DTV
Thẩm Triều Triều chỉ  thể hờn dỗi liên tục gõ cửa, hết tiếng  đến tiếng khác, cuối cùng Cố Kỳ Việt ở bên trong cũng chịu mở cửa.
“Thẩm Triều Triều, cô đừng ... Sao cô  che mặt? Mau che  , đừng lắc lư  mắt .”
Cố Kỳ Việt  ngờ  mở cửa  gặp  “khiếp sợ”, bởi vì trong chuyện xảy  giữa trưa ở phòng , Thẩm Triều Triều quá mức chủ động khiến  cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, trong lúc nhất thời   gặp mặt cô.
Bởi   vội vàng  đóng cửa , kết quả Thẩm Triều Triều đưa cơm chiên trứng trong tay lên phía , mùi thơm ngào ngạt lập tức khiến động tác của Cố Kỳ Việt  mắc kẹt.