Cố Kỳ Việt  dùng sức cắn răng, căn bản  ở cùng một băng tần với Thẩm Triều Triều,  cố gắng duy trì nét mặt nghiêm túc, quát khẽ: “Nói chuyện đàng hoàng!”
Đồng thời  đưa tay cầm lấy khăn quàng cổ  tháo xuống ban nãy,  đeo lên  cho Thẩm Triều Triều để    phân tâm khi  chuyện.
Quá xinh  cũng   chuyện .
Chỉ là, khăn quàng cổ gỡ   dễ dàng nhưng quấn lên  thì  khó khăn.
Mấu chốt là  cẩn thận sẽ giơ tay chạm  mặt Thẩm Triều Triều, xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi khiến Cố Kỳ Việt bó tay bó chân, cuối cùng  đeo khăn quàng cổ lên vô cùng lộn xộn, gương mặt nên che   hề  che một tí nào.
Ngược  bởi vì khăn quàng cổ màu đen lỏng lẻo rơi xuống bên tai nên  càng tôn lên vẻ môi hồng răng trắng, đôi mắt hạnh  liếc  là cứ như gợn sóng nổi  mặt hồ, xinh  đến mức khiến lòng  hốt hoảng.
Trước đó  lâu Cố Kỳ Việt còn cứng đầu  nhận thua trong một giây.
Anh  bướng bỉnh nữa.
Nếu còn tiếp tục  Thẩm Triều Triều ở  cách gần,  sợ trái tim  sẽ quá tải... Cho dù là ai đối diện với khuôn mặt  cũng sẽ  thể thờ ơ .
 bản  Thẩm Triều Triều   ý thức  những điều , khi cô  thấy động tác   dậy của Cố Kỳ Việt  lầm tưởng rằng  thiếu kiên nhẫn  rời ,   tiếp tục  chuyện nữa, cuối cùng Thẩm Triều Triều đành  bất chấp tất cả.
Cô  ngăn cản Cố Kỳ Việt.
Trong lúc hoảng hốt  bừa, Thẩm Triều Triều  ôm cổ Cố Kỳ Việt, quấn cả   lên  .
Trong nháy mắt, hai  đồng thời sửng sốt, căn phòng lâm  yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-74.html.]
Lỗ tai Cố Kỳ Việt nhanh chóng trở nên đỏ rực, trong lòng cảm nhận  sự mềm mại khi Thẩm Triều Triều quấn lên vô cùng rõ ràng,   nhịn  siết chặt hai tay thành quyền,  dám nhúc nhích, gương mặt nóng đến mức  thể chiên chín trứng gà.
Ngay cả vết thương ở khớp ngón tay  nứt   cũng  cảm thấy đau đớn... Không ,  chuyện gì thì từ từ ,  nên động tay động chân!
Mặt Thẩm Triều Triều cũng nóng lên.
 cô ôm cũng  ôm , dứt khoát vò  mẻ  sợ rơi mà tiếp tục ôm   chuyện: “Thật sự  xin , nhưng   thể ly hôn, Cố Kỳ Việt, cầu xin , đừng...”
Có lẽ là  tình thế cấp bách nên Thẩm Triều Triều  chuyện  trôi chảy.
 mà Cố Kỳ Việt    lọt,  thể  cứng ngắc  dám động đậy, nhưng Thẩm Triều Triều cứ  đà lấn tới hết   tới  khác, ôm còn chặt hơn nữa!
Cố Kỳ Việt chỉ cảm thấy đầu  cứ vang lên ong ong, ngay giây phút sắp báo hỏng ,  vội vàng giơ cờ trắng tạm thời đầu hàng... Chỉ cần Thẩm Triều Triều dừng  thì bây giờ  gì cũng !
DTV
“Được  , cô buông   !”
“Anh đồng ý  đấy nhé!”
Thẩm Triều Triều  ngờ  dễ dàng nhận  câu trả lời của Cố Kỳ Việt như , nghĩ đến cảm giác áy náy dâng lên  đó, cô  chút do dự, bởi   lập tức buông tay đang ôm cổ Cố Kỳ Việt  mà tiếp tục mở miệng: “Vậy ...  thể chấp nhận lời xin ... của  ?”
Biết  nhân cơ hội uy h.i.ế.p  khác là  , lông mi Thẩm Triều Triều khẽ run, đôi tay ôm chặt  buông.
Lòng bàn tay cô  thể cảm giác  cơ bắp   Cố Kỳ Việt đang căng thẳng cực kỳ một cách rõ ràng.
Đối với việc , Cố Kỳ Việt còn  thể  gì  đây, đương nhiên là   đồng ý: “ chấp nhận!”