Cứ như ,  khi Thẩm Triều Triều và Vương Thải Hà  chuyện xong thì lập tức   phòng bếp.
Nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp cũng  nhiều, bình thường nhà họ Cố đều trực tiếp mua cơm từ căn tin của xưởng để giảm bớt trình tự rườm rà khi tự  nấu cơm, hơn nữa tay nghề của đầu bếp căn tin cũng  tồi.
Vương Thải Hà xem xét, thế   ,  đầu tiên cháu dâu nấu cơm  thể đơn sơ như thế!
Ngay  đó bà  bảo Thẩm Triều Triều chờ một chút, càng già càng dẻo dai nhanh chóng chạy lên lầu hai gọi điện thoại cho con trai , yêu cầu Cố Hằng phái   mua rau dưa và thịt, càng nhiều loại càng .
Suy nghĩ thêm một chút, bà   gọi điện thoại đến bệnh viện, bảo Diệp Phương buổi trưa trở về ăn cơm!
Vừa vặn hôm nay Diệp Phương  nhận ca cấp cứu nào ở bệnh viện, chỉ cần dẫn theo những bác sĩ khác là , nghĩ đến cuộc điện thoại  chồng cố ý gọi tới, bảo bà  tan tầm thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà.
Nửa đường, bà gặp Cố Hằng cũng tan tầm trở về, Diệp Phương nhíu mày.
Sao đồng chí Cố cũng về ?
Không  ông bất mãn với chuyện Thẩm Triều Triều và Cố Kỳ Việt kết hôn ?
Nhìn thấy tầm mắt của Diệp Phương đá sang, Cố Hằng giả vờ ho hai tiếng,  đợi ông tìm  lý do chính đáng thì Diệp Phương    gì, trực tiếp   một bước...
Khóe miệng của Cố Hằng rũ xuống, cảm thấy từ khi Thẩm Triều Triều gả  nhà họ Cố thì  và vợ ông đều  đổi!
Bọn họ  thèm quan tâm đến ông nữa.
Cố Hằng buồn bực nghĩ ngợi trong lòng nhưng biểu cảm  mặt vẫn nghiêm túc cứng rắn như cũ,   phòng khách  buông cặp công văn xuống,  đó  đến phòng ăn  xuống.
Lúc ,  nhà họ Cố  tới đông đủ, ngay cả Cố Kỳ Việt cũng  Vương Thải Hà bắt  khỏi phòng, hiện giờ đang ôm vẻ mặt ai oán  bên cạnh Cố Hằng, khiến Cố Hằng đột nhiên  một loại cảm giác dốc bồ thương kẻ ăn đong.
Xem   chỉ  ông  lạnh nhạt.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-69.html.]
Con trai ông cũng !
Nghĩ , Cố Hằng bưng bát lên,  thịt băm xào bày ở  mặt, ông  khỏi xoi mói bình luận một phen... Màu sắc xào bình thường, cũng  thơm lắm, trông phổ thông thế  chắc chắn sẽ  ngon.
Hừ, ông cũng  thiên vị như phụ nữ trong nhà, nhất định  nghiêm khắc phê phán.
Cố Hằng  đưa  quyết định lập tức gắp một đũa thịt băm lên,  khi bỏ  trong miệng,   mở miệng một cách  hề khách sáo thì kết quả... Hả???
Sao thịt băm   ngon thế!!!
Cố Hằng nghiêm mặt, đợi  khi ăn xong thức ăn trong miệng, để tránh phán đoán sai lầm.
Ông  gắp một đũa thịt băm.
Đưa  trong miệng nhai một phen,  nếm  vị tươi và mềm của thịt lợn  nấu chín  , hòa quyện với vị cay của ớt xanh giòn khiến cho món ăn  vô cùng cuốn.
Tóm , ngon!
Cho dù Cố Hằng  ưa Thẩm Triều Triều nhưng cũng  thể  thừa nhận tài nấu nướng của cô thật sự  tuyệt!
Với tay nghề  cũng  thể đến nhà hàng quốc doanh  đầu bếp!
Chẳng qua  lẽ chỉ  món sở trường , những món khác    lắm... Ôm ý nghĩ bới móc, Cố Hằng  gắp những món khác, kết quả ăn qua một lượt mới phát hiện   món nào là  ngon.
Tất cả đều ngon đến độ khiến   suýt nuốt cả đầu lưỡi!!!
Không đúng! Đây đều là những món ăn gia đình bình thường,  quá khó , ngay cả ông cũng  thể xào , nhưng  xào  mỹ vị tuyệt hảo như  căn bản là  thể.
Nhíu mày suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng, Cố Hằng mới đưa  kết luận.
Không liên quan đến những thứ khác, là thiên phú.