Lần  Cố Kỳ Việt  trúng bẫy khiến Lưu Tư Viễn phiền não lấy một hộp Đại Tiền Môn từ trong túi áo , rút một điếu thuốc  châm lên, hung hăng hút một , lúc  mới  lạnh : “Cho dù   em đưa  chủ ý thì chị cũng  gả  nhà họ Cố  , nếu thật sự  gả cho Cố Kỳ Việt thì  dùng đến chiêu hiểm!”
Nói xong, trong mắt Lưu Tư Viễn lóe lên vài phần tàn nhẫn,  sẽ  thể để yên việc !
*
Sau khi Thẩm Triều Triều và Cố Kỳ Việt trở về nhà họ Cố, Vương Thải Hà đang chờ ở phòng khách  thấy tiếng động bèn lập tức vui vẻ  mặt  bước  ngoài nghênh đón.
Cố Kỳ Việt thấy bà nội   chuyện gì mới yên lòng, đồng thời nghĩ rằng hôn lễ ngày hôm qua hẳn là  xảy  chuyện lớn.
Bà Vương vẫn  vui vẻ.
Ở đồn công an miễn cưỡng ngủ một đêm mệt mỏi khiến Cố Kỳ Việt chủ động đòi hỏi sự quan tâm với Vương Thải Hà: “Bà nội, con về...”
“Ôi chao, cháu dâu xinh  của bà rốt cuộc cũng trở về , bà nội thật sự lo lắng  chết, nếu      ngoài thì nhớ dẫn bà nội  cùng nhé,  vặn tản bộ một chút,  thể để con ở bên ngoài một  ! Lại đây  đây, bà nội  mua lạc và kẹo, con cầm về phòng hết , còn ...”
Khóe miệng Cố Kỳ Việt nhanh chóng hạ xuống.
Anh vô cùng khó hiểu  đầu  thoáng qua Thẩm Triều Triều,     phụ nữ   lợi hại như ,  thể khiến bà nội  thèm  thẳng   khi  trở về!
Thẩm Triều Triều   chằm chằm  chút ngượng ngùng, cô vội vàng  cảm ơn với Vương Thải Hà: “Cảm ơn bà nội... Bà ăn cùng con ...”
“Được  , chúng  cùng ăn, vẫn là Triều Triều thương yêu  khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-68.html.]
Vương Thải Hà   Thẩm Triều Triều  , lập tức mừng rỡ  thấy răng  thấy mắt.
DTV
Sau đó thấy Cố Kỳ Việt  ở nơi đó vướng víu bèn vội vàng giơ tay quơ quơ, bảo    đó mát mẻ mà đợi, đừng ở chỗ   ảnh hưởng đến bà  ở bên cạnh cháu dâu.
Thế là, Cố Kỳ Việt chỉ  thể rầu rĩ  vui lên lầu, sắc mặt u oán trở về phòng , yên lặng tiêu hóa sự thật rằng    còn  cưng chiều nữa.
Mà lúc Thẩm Triều Triều  Vương Thải Hà kéo đến  xuống sô pha trong phòng khách,  bà Vương thích   nên Thẩm Triều Triều  ngại ngùng tháo khăn quàng cổ xuống một chút, để lộ đôi mắt to trong veo như nước.
Đôi mắt mang theo vui mừng, xinh  linh động.
Tuy cô  suy nghĩ của   chút  đúng, nhưng khi  thấy bà Vương coi trọng cô hơn, trong lòng Thẩm Triều Triều sẽ  một niềm vui sướng đặc biệt, cô vui vẻ giống như một đứa trẻ ngây thơ, đồng thời hòa tan nỗi lo lắng ly hôn mà Cố Kỳ Việt đề cập đến.
Chẳng qua bà Vương hiểu Cố Kỳ Việt hơn,  lẽ    thế nào mới  thể khiến   đổi suy nghĩ,  nhắc đến chuyện ly hôn nữa!!!
Nghĩ tới đây, Thẩm Triều Triều  do dự nữa, cô căng thẳng hỏi: “Bà nội, bà  ... Cố Kỳ Việt thích cái gì...  ạ?”
Đang đắm chìm trong nhan sắc của cháu dâu thì đột nhiên   câu , Vương Thải Hà sửng sốt một chút,  đó lắc đầu  , cảm thấy trẻ tuổi vẫn  hơn!
Sau đó, Vương Thải Hà suy tư một phen, cuối cùng đưa  đề nghị đúng trọng tâm: “Triều Triều, tài nấu nướng của con thế nào?”
Tài nấu nướng?
Thẩm Triều Triều khiêm tốn gật đầu, nhỏ giọng khẽ “” khiến Vương Thải Hà lập tức vỗ tay một cái, mặt mày hớn hở : “Vậy , hôm nay để tay con cầm muôi, thằng nhóc Tiểu Việt từ nhỏ  tham ăn , cũng dễ dỗ.”