Anh cũng từng  năng hùng hồn với hai mắt tỏa sáng.
Chỉ là  một  việc   cứ kiên trì là  thể thành công, còn  những thứ bất khả kháng khác, Cố Kỳ Việt từ nhỏ  chỉ  đầu óc thông minh mà sức khỏe cũng vô cùng ưu tú, trở thành đứa cháu trai  Cố Cảnh Lâm coi trọng nhất.
Nên ông nội ắt  bồi dưỡng !
Vì thế, lấy lý do “vì   cho con” biến thành gông xiềng buộc ở  cổ , chờ mong sẽ bồi dưỡng   một con rối gỗ ngoan ngoãn  lời.
Tốt nhất là  nên tuân theo kế hoạch  sớm  quy định để  thành phần đời còn .
Điều   cho Cố Kỳ Việt  thể chấp nhận nổi, nhưng chỉ cần biểu hiện kháng cự là sẽ  gậy gộc dạy dỗ đánh đập và giam cầm, ý đồ tẩy não hết   đến  khác khiến   thỏa hiệp... Mà  sự đối xử áp lực như , Cố Kỳ Việt  chịu thỏa hiệp, ngược  còn trở nên chống đối.
Cho dù vết thương chồng chất thì  ?
DTV
Đánh càng hung ác,   càng ngông cuồng.
Cho đến khi  trở thành mũi nhọn lợi hại nhất trong quân đội, cho đến khi  còn ai  thể đánh thắng  , cho đến khi...
Cuối cùng vẫn là Vương Thải Hà phát hiện  chuyện  đúng, nghiêm khắc trách cứ cách  bạo lực    nhà của Cố Cảnh Lâm, về    lấy bất kỳ lý do gì yêu cầu Cố Kỳ Việt đến thăm nữa, đợi đến khi   sai lầm  thì   đến chuyện khác.
Từ đó bà  bắt đầu cuộc sống ly .
Đáng tiếc, lúc bà  phát hiện quá muộn nên thiếu niên nho nhỏ nghiêm túc lúc     còn trở về  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-67.html.]
Bây giờ, phong cách của Cố Kỳ Việt chính là nhàn nhã buông thả.
Thiếu tiền thì đến chợ đen nhận mấy hóa đơn sửa chữa, những ngày còn  thì   việc gì ,   cảm thấy sung sướng nhưng cũng   khổ sở gì đối với một cuộc sống bình thản như , chỉ là cứ sống như  !
Thế nhưng, đối với loại  lấy tra tấn  khác   niềm vui như Lưu Tư Viễn, Cố Kỳ Việt  thấy một  là đánh một .
Bây giờ  Lưu Tư Viễn chủ động gài bẫy, đương nhiên Cố Kỳ Việt sẽ  dễ giẫm ,  đè nén cơn giận, đột nhiên    Lưu Tư Viễn,  mặt  mang ý  lắm: “Đánh mày sẽ  bẩn tay tao,   đừng tùy tiện  ngoài nữa nhé, cẩn thận    chụp bao tải đấy.”
Nói xong,  cũng  thèm để ý đến loại tôm tép nhãi nhép mà trực tiếp dẫn Thẩm Triều Triều rời .
Chỉ còn  Lưu Tư Viễn  tại chỗ  bóng lưng Cố Kỳ Việt rời , sắc mặt khó coi, tuy lời     rõ ràng lắm nhưng      sẽ  để yên.
Tên Cố Kỳ Việt c.h.ế.t tiệt !
Sau  chắc chắn  sẽ chơi đánh  lưng.
“Đã sớm  với em , Cố Kỳ Việt    bình thường, em  thể nào tóm    ... Đều tại em, nếu như   em đưa  chủ ý tồi tệ thì  lẽ chị   gả  nhà họ Cố , chứ   là trơ mắt  Cố Kỳ Việt cưới một  phụ nữ khác!”
Đợi đến khi bóng dáng của Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều biến mất, một  phụ nữ thắt b.í.m tóc mới bước  khỏi chỗ tối ở vách tường.
Trên gương mặt thanh tú tràn ngập vẻ oán giận, khiến Lưu Tư Viễn liếc mắt  thoáng qua là thấy chán ghét, mặc dù   mới lấy Lưu Tư Tư  để  khó dễ Cố Kỳ Việt, nhưng tuỳ việc mà xét, loại phụ nữ như Lưu Tư Tư mới là  đáng giá nhất.
Còn  bám lấy Cố Kỳ Việt?
Nằm mơ !