Cố Kỳ Việt đè nén cơn giận,   kiên nhẫn  thoáng qua Lưu Tư Viễn, ngay  đó  nhạo: “Mày  c.h.ế.t trong bệnh viện, tao  khỏi đồn công an,    bình thường ?”
Nói xong, dường như còn ngại lời   đủ chọc  khác nên Cố Kỳ Việt  tiếp tục: “Thế nào,  tao đánh  bệnh viện là chuyện  vinh quang ? Lưu Tư Viễn, mày   , tuổi còn trẻ  hư như ,   cứ gọi mày là Lưu Tiểu Hư thôi.”
Giữa đàn ông vẫn luôn vô cùng để ý đến chuyện    .
DTV
Đương nhiên Lưu Tư Viễn cũng , khóe miệng vốn đang giương lên của  lập tức hạ xuống, cũng  còn hả hê khi  khác gặp họa nữa, mà dùng một đôi mắt tựa như bốc hỏa  chằm chằm Cố Kỳ Việt, thốt lời oán hận  khỏi miệng: “Cố Kỳ Việt, mà mày  bệnh đúng , nhiều  như  mày  đánh, hết  nà y tới  khác cứ luôn nhằm  tao!”
Tính cả    Cố Kỳ Việt đánh đến hộc m.á.u  bệnh viện thì Lưu Tư Viễn    đánh liên tục năm, sáu , mỗi  đều    hai câu   đánh một trận.
Ngay cả nguyên nhân cũng  , Lưu Tư Viễn cũng từng  phục mà hỏi Cố Kỳ Việt, kết quả   chỉ   thấy  là ngứa tay… khiến Lưu Tư Viễn  đánh cũng trở nên tức giận,   nhất định  khiến tên Cố Kỳ Việt   mắt.
Chẳng qua nghĩ đến chị hai nhà , cơn tức giận của Lưu Tư Viễn  giảm xuống, nét mặt ý vị sâu xa xuất hiện  mặt ,  ý ám chỉ : “Hay là, thật  mày  ý với chị hai Lưu Tư Tư của tao...”
Cố Kỳ Việt   ý  trong lời  của Lưu Tư Viễn,  siết chặt nắm đấm, vốn   tạm tránh đầu ngọn sóng nhưng bây giờ  duy trì  nữa, thầm nghĩ chỉ  đánh Lưu Tư Viễn   bệnh viện thêm một  thời gian, thuận tiện rửa sạch cái miệng thối : “Nếu  phun phân khỏi miệng thì ngậm  !”
Nói xong,   tiến lên vung nắm đấm, chỉ là còn    mấy bước thì góc áo   ai đó giữ chặt .
Cho đến lúc , Cố Kỳ Việt mới nhớ  Thẩm Triều Triều nhát gan vẫn còn ở đây!
“Cố Kỳ Việt, đừng... đừng đánh ... Bên   !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-66.html.]
Thẩm Triều Triều  Cố Kỳ Việt cao lớn che chắn, hơn nữa cô  quen thói co rúm tránh né nên những  khác đều  phát hiện  sự tồn tại của cô, ngược  còn  cô phát hiện điểm khác thường.
Ngay tại chỗ rẽ phía , thỉnh thoảng sẽ  hai  thò nửa   , lén lút  chằm chằm sang bên ,  cánh tay đeo huy hiệu màu đỏ vô cùng dễ thấy.
Tuy   Thẩm Triều Triều  từng  ngoài, nhưng cô cũng  thấy ba từng đề cập đến chuyện bên ngoài.
Nên cô   Hồng vệ binh!
Mà  khi Cố Kỳ Việt  Thẩm Triều Triều nhắc nhở mới lập tức phát hiện điều mờ ám, trong nháy mắt  đoán  thằng cháu trai Lưu Tư Viễn  đang gài bẫy !
So với đồn công an, cách mạng sẽ  thèm kiêng nể gì hơn, hơn nữa Lưu Tư Viễn còn là một Hồng vệ binh nổi tiếng.
Lưu Tư Viễn   vì  Cố Kỳ Việt cứ luôn đánh .
Thật   đơn giản, chính là vì  ưa.
Những phần tử trí thức giỏi giang   nên  đối xử như !
Lưu Tư Viễn là đầu lĩnh Hồng vệ binh,  chỉ lên tiếng nhục mạ mà thậm chí còn  tay đánh đập, tra tấn   đến nỗi tuyệt vọng tự sát...
Cố Kỳ Việt từ nhỏ  từng sống với    nghiên cứu khoa học một  thời gian, nhà ông   chỉ lớn mà còn  một bức tường  là sách, chỉ cần   hư hao gì là  thể tùy ý quan sát, cũng nhờ  đoạn trải nghiệm  mà  mở  tình yêu mãnh liệt của  dành cho máy móc.