Tuy Cố Kỳ Việt  là chồng của cô,  giấy chứng nhận hợp pháp, nhưng đột nhiên tiếp xúc  mật vẫn  cho   chịu  nổi.
Hai tay cô đặt  n.g.ự.c Cố Kỳ Việt hiện giờ  thể cảm nhận rõ ràng xúc cảm của các cơ bắp  lòng bàn tay, nhấp nhô theo  thở của , khiến Thẩm Triều Triều    dám động đậy.
Hơi thở của đàn ông trưởng thành tỏa  mãnh liệt, đủ để chứng minh sự trẻ tuổi cường tráng vô cùng.
Chỉ là, lòng bàn tay của Thẩm Triều Triều  càng ngày càng nóng khiến cô theo bản năng  dời  nhưng  bởi vì quá mức căng thẳng nên dùng  đủ sức, trượt một đường   vặn dừng ở vị trí phần bụng.
Bàn tay cô còn  tự chủ nắm lấy vài cái.
“Thẩm! Triều! Triều!”
Cũng chính vì mấy  chọc  tổ ong vò vẽ  mà sắc mặt đỏ bừng của Cố Kỳ Việt   là vì tức giận  là vì  hổ, lúc   cũng  tiếp tục hạ thủ lưu tình nữa, trực tiếp giơ tay tóm lấy bả vai mảnh khảnh của Thẩm Triều Triều, đẩy cô  khỏi lòng .
DTV
Bị Cố Kỳ Việt bắt , Thẩm Triều Triều    gây họa, cô hoảng hốt cúi đầu, nhỏ giọng : “Xin... ... ...  cố ý...”
Bởi vì kinh sợ nên  thể Thẩm Triều Triều khẽ run rẩy, khiến Cố Kỳ Việt vẫn còn giữ bả vai của cô cảm nhận  rõ ràng,  lập tức rầu rĩ  vui thu hồi tính tình.
Lại nữa !
Mỗi   thấy Thẩm Triều Triều như , dường như   cái gì cũng như đang ức h.i.ế.p cô nhỏ yếu đuối.
Nếu như Thẩm Triều Triều  thể gây phiền phức cho  khác giống như Lưu Tư Tư, lúc  chỉnh đốn thì căn bản cũng  chịu bất kỳ áp lực gì, nhưng cô  giống như động vật nhỏ vô hại, gặp  nguy hiểm chỉ  co thành quả cầu run lẩy bẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-63.html.]
Đừng  trực tiếp chỉnh đốn một trận, cô chỉ  thể khiến    nhịn   giúp đỡ một chút mà thôi.
Có lẽ biểu hiện của Thẩm Triều Triều quá mang tính lừa gạt nên  khiến Cố Kỳ Việt căn bản  nhớ   thứ hai gặp  ở đồn công an là vì Thẩm Triều Triều vô hại  cầm gậy gỗ đập vỡ đầu một  đàn ông...
Bây giờ  dáng vẻ sợ hãi của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt chỉ  thể than nhẹ một tiếng, ngay  đó chủ động lên tiếng: “Không ,   tức giận, cô  cần sợ.”
Chẳng qua  xong lời ,  chuyển đề tài: “Lời lúc   , cô    ? Giữa chúng  căn bản   cảm tình gì mà  đột nhiên kết hôn, như  là  đúng,  lẽ  khác  thể chấp nhận, nhưng  thì !”
Nhắc tới đề tài ly hôn, Thẩm Triều Triều  mới yên lòng  lập tức căng thẳng.
Cô bất an đưa tay níu lấy góc áo, tuy hôn lễ ngày đó  khiến Vương Kiến Thiết  khó mà lui, nhưng   giống như sâu bọ trốn trong bóng tối,   khi nào  đột nhiên xuất hiện.
Trừ phi kéo   xuống ngựa.
 mà...
Thẩm Triều Triều chỉ là một  bình thường, thậm chí cô còn  chứng bệnh sợ hãi  khác, mà Vương Kiến Thiết  là quản đốc xưởng máy móc, bất kể là tài lực  là mối quan hệ vân vân cũng đều hơn xa  thường.
Muốn giải quyết một  như  quả thật quá khó khăn.
Phải  rằng kế hoạch tự cứu ban đầu của Thẩm Triều Triều cũng   là gả cho Cố Kỳ Việt, mà là  tìm kiếm sự che chở, cho đến khi   kế hoạch   thể thành công nên mới mở  một lối tắt khác.
Giống như  rơi xuống nước tóm  khúc gỗ trôi, mặc kệ   cũng sẽ  buông tay.