Diệp Phương bên cạnh thấy  bèn  giải thích: “Nghe  mỗi tháng ba con đều sẽ đến tiệm sách để mua sách, dì cảm thấy con hẳn là cần giá sách ,   ở nhà như thế nào thì bây giờ dọn  đây cũng  cần sửa đổi, hơn nữa...”
Nói xong, Diệp Phương cố ý thừa nước đục thả câu, đợi đến khi Thẩm Triều Triều  qua thì bà mới tiếp tục : “Con và Cố Kỳ Việt  cần ở cùng một phòng, hôn sự   cử hành gấp gáp nên dù  cũng  cho hai  trẻ tuổi các con một ít thời gian  quen.”
“!”
Thẩm Triều Triều  kinh ngạc mở to hai mắt,  ngờ Diệp Phương  sắp xếp thỏa đáng như thế.
Lời    thành công  cho nỗi căng thẳng và bất an trong lòng cô vơi  một nửa.
Cô còn tưởng rằng  gả tới đây sẽ  cùng giường chung gối với Cố Kỳ Việt.
Mặc dù Thẩm Triều Triều  chuẩn  sẵn sàng, nhưng mà... Thân hình của Cố Kỳ Việt quá mức cao lớn,  chung một chỗ với  như  sẽ trực tiếp  gia tăng áp lực,  kể những chuyện mà vợ chồng  ...
Mẹ của Thẩm Triều Triều là Bạch Vân lúc   việc ở tòa soạn báo, năm xưa cũng từng học ở trường nữ sinh nên   một ít chuyện đặc biệt cần  , hơn nữa một  xinh  như Thẩm Triều Triều càng nên  bảo vệ  như thế nào.
Không thể đần độn   khác tổn thương.
Cho nên, tuy rằng Thẩm Triều Triều  mới trưởng thành nhưng cô vẫn   khi kết hôn cần   gì, giữa nam và nữ cần   mật!
 chỉ ngẫm  thôi cũng  khiến đầu   khủng hoảng choáng váng.
Chính bởi vì  nên trong lòng Thẩm Triều Triều cảm động,  ngờ cô   đối xử dịu dàng trong mối hôn sự mà cô cưỡng cầu, bất kể là Diệp Phương  là bà Vương, thậm chí ngay cả quản đốc Cố mặt đen cũng là  vô cùng ,  kiên trì phản đối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-51.html.]
Trong lúc ngắn ngủi  khiến ánh mắt Thẩm Triều Triều nhanh chóng trở nên ẩm ướt, khóe mắt và chóp mũi đều trở nên đỏ ửng.
Tương lai cô  thấy lúc  là một màu đen tối, nhưng hiện tại   xoay chuyển trở nên rực rỡ màu sắc.
Khiến tình cảm trong lòng Thẩm Triều Triều cuồn cuộn như sóng biển, cho dù nhát gan như thế nào, lúc  cô vẫn lựa chọn chủ động tiến lên, giơ tay ôm lấy Diệp Phương, cái ôm ấm áp  cho âm thanh run rẩy cũng dần dần trở nên bình thường.
“Chủ nhiệm... Diệp, cảm ơn, thật sự ... cảm ơn  , con... sẽ mãi mãi  quên, là     tay giúp đỡ trong lúc con khủng hoảng bất an nhất, là    cứu vớt sinh mạng con.”
Diệp Phương  Thẩm Triều Triều đột nhiên ôm lấy cũng ngẩn , nhưng  theo lời mà cô gái nghẹn ngào , mặt mày bà bèn trở nên nhu hòa,  đó còn đưa tay vỗ nhè nhẹ lên lưng Thẩm Triều Triều.
Rồi chậm rãi : “Nếu  gả đến nhà họ Cố thì  cần sợ hãi nữa,   đều sẽ bảo vệ con.”
DTV
Diệp Phương vốn định an ủi Thẩm Triều Triều đang  đau lòng, nhưng  đó  thấy điện thoại  lắp đặt trong phòng truyền đến tiếng “reng reng reng” khiến bà cũng chỉ  thể  điện thoại .
Chỉ là...
“Cái gì, Cố Kỳ Việt   đồn công an?”
Sau khi cúp cuộc điện thoại đồn công an gọi tới, Diệp Phương chỉ cảm thấy huyết áp của  tăng vọt.
Tại  ngày hôm nay  gặp phiền phức  ngừng chứ!
Nghĩ đến buổi tiệc cưới hai ngày , Diệp Phương sầu đến nỗi nhíu chặt lông mày, cuối cùng vẫn quyết định hỏi ý kiến của Thẩm Triều Triều   mới  những thứ khác.