Mà Thẩm Triều Triều   chút hồi hộp,  nghĩ rằng  sắp gặp quản đốc Cố là cô chỉ cảm thấy cơn khủng hoảng của   tái phát.
Vừa mới gặp mặt cách đây  lâu,  khi  từ chối giúp đỡ thì hôm nay cô  biến thành con dâu của ông...
Điều  khiến Thẩm Triều Triều  chút    yên, cô sợ hãi cúi đầu  cửa.
Sau đó quả nhiên  thấy khuôn mặt đen trầm của Cố Hằng, lúc  mang theo vẻ khó hiểu và soi mói  ở  sô pha,  ở bên cạnh ông là Diệp Phương, Thẩm Triều Triều vội vàng lướt mắt vài  nhưng   thấy Cố Kỳ Việt.
Không trở về ? Hay là   ?
Vương Hồng Quân  theo phía  cũng vô cùng khó hiểu,   cũng  kìm nén mà trực tiếp hỏi: “Quản đốc, Kỳ Việt  trở về ?”
Tuy Vương Hồng Quân cố ý lề mề trong chốc lát vì để tránh  thấy nhà quản đốc “náo nhiệt”, nhưng  dáng vẻ hết thảy đều bình thường của nhà họ Cố vẫn khiến trong lòng   tò mò như  mèo gãi.
Nghe  như thế, Cố Hằng  Thẩm Triều Triều, lập tức hừ một tiếng, kết quả  Diệp Phương trừng mắt một cái,  đó bà trực tiếp mở miệng trả lời: “Cậu   thấy Tiểu Việt  về ?”
Tức là bọn họ lái xe đến nhà họ Cố .
Sau khi Vương Hồng Quân nhận  đáp án,    một suy nghĩ rằng  nhanh chóng chạy  để đỡ  đụng trúng Cố Kỳ Việt trở về, đến lúc đó   nên hỗ trợ ngăn cản  là  ngăn cản đây? Vừa nghĩ tới  hình cao lớn của Cố Kỳ Việt và  cơ bắp cứng rắn vô cùng đó,    đánh !
DTV
Chỉ là, quản đốc Cố Hằng vẫn   rời  bây giờ, mà là mở miệng  lời sắc bén: “Đồng chí Thẩm Triều Triều, cô  thể giải thích vì  cô  trở thành đối tượng kết hôn của Cố Kỳ Việt ? Lần  cô đến xưởng sắt thép tìm   chuyện, là cố ý...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-50.html.]
“Giải thích cái gì mà giải thích, thằng nhóc con câm miệng  cho , nếu như con dọa cháu dâu của  bỏ chạy thì  cũng  thèm ở  đây với con nữa ,  sẽ dẫn cháu trai lớn của  .”
Ngay khi Thẩm Triều Triều đổ mồ hôi lạnh đầy đầu  quản đốc Cố thì Vương Thải Hà vốn  tủm tỉm  là  đầu tiên lên tiếng.
Bà     lời uy hiếp, Cố Hằng cũng chỉ  thể câm miệng ,  phụng phịu một .
Mà  khi Vương Thải Hà mắng Cố Hằng xong, bà   tươi   đầu  về phía Thẩm Triều Triều, vội vàng trấn an hai câu: “Triều Triều đừng sợ, về  ở nhà ai dám bắt nạt con, bà nội tuyệt đối sẽ  tha cho  đó!”
Diệp Phương  thấy chồng   chịu thiệt ở chỗ  chồng, nhất thời  khỏi bật ,  đó cũng trấn an Thẩm Triều Triều: “Con sắp kết hôn với Cố Kỳ Việt , sẽ nhanh chóng trở thành một phần trong nhà họ Cố thôi,  cần cảm thấy câu nệ, bây giờ theo dì  xem phòng tân hôn của con nhé!”
Nói xong, Diệp Phương  dậy dẫn Thẩm Triều Triều lên lầu hai,  đó đưa tay đẩy cửa của căn phòng trong cùng .
Đối diện căn phòng  còn  một căn phòng khác,  dấu vết   sử dụng ở cửa phòng, hiển nhiên phòng     ở.
Thẩm Triều Triều  theo Diệp Phương  phòng, chỉ thấy giường và bàn  sách  xếp chỉnh tề, bên cạnh còn  giá sách vô cùng cao lớn, gió từ cửa sổ nửa mở lùa  trong nhẹ nhàng thổi rèm cửa bay bay.
Khác với căn phòng tối tăm trong nhà Thẩm Triều Triều, nơi   cửa kính đắt tiền,  cho căn phòng sáng sủa giống như đắm chìm trong ánh sáng.
Cả  ấm áp.
Sau đó đưa tay chạm  giá sách, phần gỗ vẫn còn lưu  dấu vết mới,     là nó    vội vàng.