Kết hợp với đôi mắt long lanh như nước mùa thu, giống như yêu tinh từ trong truyện cổ tích bước , miệng cô khẽ nhếch lên là  thể khiến   mê mẩn.
Chỉ là “yêu tinh”  bây giờ  vô cùng ngoan ngoãn, cô nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy vạt áo Cố Kỳ Việt, nhanh chóng sửa sai: “Em  là   em vui, Cố Kỳ Việt, cảm ơn  nhé!”
Cảm nhận  vạt áo  kéo, miệng Cố Kỳ Việt  khỏi nhếch lên, đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh, chân đạp xe càng thêm hăng hái.
“Nghe em  như , hình như  thật sự  lo lắng quá nhiều ,  thì em cứ thử xem , ôn tập  tiếng Anh một lượt ,  đó tính tiếp.”
 như Cố Kỳ Việt ,  lẽ  khi cô ôn tập  tiếng Anh, thị trưởng  tìm   thích hợp, đến lúc đó cũng  cần cô giúp nữa.
Nếu thật sự là như , Thẩm Triều Triều cũng  cảm thấy thất vọng, ngược  còn thấy vui cho ông . Chỉ cần  thể giải quyết khó khăn  mắt là .
Thẩm Triều Triều  hạ quyết tâm, Cố Kỳ Việt lập tức gật đầu tán thành: “Đùn  đấy, Thẩm Triều Triều em   một  vất vả tiến về phía , bên cạnh còn  , con đường   chúng  cùng .”
Lời  của  chân thành tha thiết,  hề  hoa mỹ sáo rỗng nào   thể chạm đến trái tim  , khiến trái tim Thẩm Triều Triều đập nhanh hơn.
Nhịp tim đập nhanh khiến má cô ửng hồng, đôi mắt hạnh  càng thêm long lanh.
Cùng  bước tiếp ? Thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-293.html.]
Cảm xúc dâng trào trong lòng khiến Thẩm Triều Triều cố kìm nén, cuối cùng cô vẫn  nhịn  đưa tay ôm eo Cố Kỳ Việt từ phía , áp má  lưng . Cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể.
Cố Kỳ Việt  “tấn công bất ngờ”, cánh tay  run lên, ghi đông xe lệch , may mà  phản ứng nhanh, kịp thời điều khiển xe tiếp tục di chuyển, Thẩm Triều Triều    phát hiện xe suýt nữa thì ngã.
Tai Cố Kỳ Việt đỏ ửng,   gì nhưng khóe miệng sắp ngoác tới mang tai . Vậy mà Thẩm Triều Triều  chủ động ôm ! Niềm vui đến bất ngờ khiến  vô cùng xúc động.
Sau đó hai   ai  gì thêm mà yên lặng tận hưởng bầu  khí ngọt ngào khiến tinh thần thoải mái, cho đến khi dừng   cổng xưởng sắt thép, cảm giác  vẫn  tan biến.
Chính vì hành động chủ động   của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt cũng mạnh dạn hơn,  khi khóa xe đạp xong,  lập tức đưa tay nắm lấy tay Thẩm Triều Triều.
Trong màn đêm, ánh sáng của trăng  le lói, chỉ còn  ánh đèn pin mờ ảo, khiến hành động nhỏ của hai     trực ở phòng bảo vệ phát hiện.
Bảo vệ vẫn  bóng lưng hai  mà  khỏi ghen tị: “Đây là con trai của quản đốc Cố ,  cao to, chắc là  trai ! Con dâu cũng  tệ, giờ   còn mang đồ ăn đến, thật chu đáo. Đâu giống chúng , chỉ  thể ăn bánh bao nguội.”
“Ha ha,  bánh bao ăn là  , còn  ăn gì nữa, thôi , đừng ghen tị nữa, các lãnh đạo xưởng đang bận tối mắt tối mũi, lỡ  họ   thì đừng hòng  kết quả .”
“Haiz, cũng   năm nay   nữa, vấn đề cứ liên tiếp xảy , xưởng chúng  đang  ăn ,  mà   sắp xếp cho chuyên gia Mỹ đến thị sát, thật là...”
“Thôi thôi, đừng  nữa, ,  tuần tra với  mấy vòng.”
DTV
Trong lúc bảo vệ  tuần tra, Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều  đến  cửa văn phòng quản đốc, lúc   đèn điện sáng,  thể tiếp tục nắm tay khiến Cố Kỳ Việt cực kỳ khó chịu.