Sau khi Thẩm Triều Triều ký tên,  đưa thư đưa cho cô giấy báo chuyển tiền, đồng thời : “Đồng chí Thẩm, đây là giấy báo chuyển tiền, tổng cộng mười lăm đồng sáu hào ba xu,  đó cô  thể đến ngân hàng để nhận tiền.”
Dặn dò xong,  đưa thư  nán , đạp xe  đưa thư ở nơi khác. Thẩm Triều Triều cầm tờ giấy báo chuyển tiền  đầu tiên  thấy, trong lòng tò mò,  đây cô  đăng bài sẽ   nhuận bút, cô còn tưởng chỉ gửi giấy  bản thảo đến thôi,  ngờ  còn  bồi thường cước phí.
Thực  đây là một cách lách luật, hỗ trợ   một cách khéo léo,  chu đáo. Mười lăm đồng là một  tiền  nhỏ. Ngoài giấy báo chuyển tiền, còn  một phong thư dày, Thẩm Triều Triều tò mò   bên trong chứa gì, Chu Lan ở bên cạnh thì như con khỉ nhỏ nhảy nhót, giục cô mau về nhà mở  xem.
Cũng vì  Thẩm Triều Triều    so đo tính toán nên Chu Lan mới hối thúc như .
Còn Cố Kỳ Việt  lãng quên thì bực bội liếc mắt, nghĩ thầm  Chu Lan  ở  nông thôn thêm vài ngày nữa. Cũng chính vì liếc mắt đó mà Cố Kỳ Việt  thấy   đang đến gần.
Vẻ mặt nghiêm túc của  đó khiến  nhíu mày, chẳng lẽ bọn họ  bàn bạc   ,  hôm nay  cùng đến đây thế . Trông  giống như  chuyện gì  .
Chưa kịp để Cố Kỳ Việt nhắc nhở Chu Lan, cảnh sát Chu  nhanh chóng bước đến,  bất ngờ  với Thẩm Triều Triều: “Đồng chí Thẩm Triều Triều, bây giờ cháu  thời gian , cần đến đồn cảnh sát một chuyến.”
Không ngờ   cảnh sát Chu  đến tìm cô!
DTV
Thẩm Triều Triều  ngạc nhiên, gần đây cô ngoài việc  chơi với Cố Kỳ Việt thì chỉ ở nhà tưới hoa, nấu nướng,  hề  điều gì  xa đến mức cảnh sát  đến tìm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-278.html.]
Cố Kỳ Việt thì như con mèo xù lông,  đợi Thẩm Triều Triều lên tiếng,   vội hỏi: “ Lão Chu, chú  gì mà  đầu  đuôi ? Thẩm Triều Triều  gì mà  đến đồn cảnh sát?”
Tuy nhiên cảnh sát Chu liếc  một cái, vẻ mặt như   “Cậu giả vờ cái gì”. Thấy Cố Kỳ Việt khó hiểu, Chu Lan cũng vội vàng lên tiếng: “Ba,  chuyện gì , ba  thẳng  , Triều Triều là bạn  của con, ba   bắt nạt  !”
“...”
Cảnh sát Chu im lặng.
Ông  nghĩ bụng   đều bênh vực quá đáng, mà một trong  đó  là con gái ruột của ông .
Tuy nhiên cảnh sát Chu cũng  vòng vo nữa,  thẳng  vấn đề: “Đừng sợ, là thế ,  đó Cố Kỳ Việt  đưa Lưu Tư Tư đến đồn cảnh sát,  bằng chứng cho thấy cô    những chuyện  với cháu, bây giờ  điều tra rõ ràng, cần cháu đến đồn cảnh sát để hiểu rõ tình hình.”
Lưu Tư Tư?
Thẩm Triều Triều chớp mắt, nhanh chóng nhớ   , là chị gái của Lưu Tư Viễn,   cấu kết với bọn buôn  để hãm hại bọn họ, cũng là  đơn phương si mê Cố Kỳ Việt. Không  cô   chuyển  nơi khác  ?
Thấy vẻ mặt hoang mang của Thẩm Triều Triều, cuối cùng Cố Kỳ Việt cũng nhớ  chuyện , vội vàng giải thích: “Vì chuyện nhà họ Lưu  lật đổ, Lưu Tư Tư căm hận  nhưng cô    gì   nên  chọn  tay với em, những lời đồn đại về em  khi em về nhà đều do cô  bày , cả việc xúi giục  khác tấn công em nữa.”
Nói đến đây,  nhớ   thời gian đó ngày nào cũng  ngủ  cây, suýt chút nữa thì biến thành khỉ.  bầu trời đêm đầy  và làn gió nhẹ cùng với bánh ngọt mà Thẩm Triều Triều mang đến  ngon…