Cố Kỳ Việt cũng đoán   phần nào,   chút bất lực, vội vàng  theo  phòng khách. Anh   chuyện rõ ràng với chú Lữ  khi Thẩm Triều Triều đến, để tránh  lộ chuyện  lừa cả hai bên.
Lúc  khi  đến vụ cá cược,   dùng kho sách riêng  mồi nhử Thẩm Triều Triều, để cô gửi bài  đến báo chí và  chú Lữ công nhận, nhưng thực  là ông   đề nghị cá cược .
Bây giờ mối quan hệ của hai  cuối cùng cũng  tiến triển,  thể để  khác phá hỏng!  Cố Kỳ Việt  đến muộn một bước, Thẩm Triều Triều  về  nhưng  lên lầu, thế nên   phòng khách, Lữ Tiểu Quân và cô  gặp .
Đến khi Cố Kỳ Việt đuổi theo đến nơi, Lữ Tiểu Quân và Thẩm Triều Triều    chuyện  ghế sofa. Nhìn thấy Thẩm Triều Triều  đối diện, vẻ mặt dè dặt,  cứng đờ,  thẳng đuột, Cố Kỳ Việt vội vàng  tới, lo lắng cô sẽ sợ hãi. Vì  Cố Kỳ Việt  bên cạnh như một vị thần giữ cửa, mắt  chằm chằm.
Tuy nhiên  lẽ những  yêu thích văn học đều  chung sở thích nên khi  chuyện về những chủ đề liên quan, mắt Thẩm Triều Triều càng lúc càng sáng, lời  cũng dần nhiều hơn.
Cả  căng thẳng của cô cũng dần thả lỏng,  đó, khi  đến các nhân vật lịch sử, hai  càng hào hứng trò chuyện khiến Cố Kỳ Việt  chút buồn chán, đưa tay chống cằm.
DTV
Đối với những nhân vật  nhắc đến,  chỉ  những câu chuyện bên lề.  Cố Kỳ Việt cũng  hề mất kiên nhẫn bỏ  mà vẫn  tại chỗ lắng , thỉnh thoảng  liếc  Thẩm Triều Triều đang hào hứng, cô    chú ý đến ánh mắt của , tất cả sự chú ý đều tập trung  cuộc trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-268.html.]
Cố Kỳ Việt bỗng nhiên mỉm , đôi mắt cong cong, cảm thấy càng tiếp xúc với Thẩm Triều Triều,  càng phát hiện  nhiều điều khác biệt ở cô. Có thể trò chuyện ngang hàng với chú Lữ, chứng tỏ Thẩm Triều Triều cũng    tầm thường.
Dựa theo những thông tin   xem  đó,  của Thẩm Triều Triều là một trí thức cao cấp,  nghiệp trường nữ sinh, là một nhân tài xuất sắc. Được  như  dạy dỗ, Thẩm Triều Triều đương nhiên cũng sẽ  kém.
Vì   thật may mắn khi cưới  Thẩm Triều Triều! Đến khi Thẩm Triều Triều thoát khỏi tính nhút nhát, e dè, cô nhất định sẽ càng thêm tỏa sáng, đến lúc đó liệu , một kẻ vô công  nghề  xứng với cô ?
Có lẽ vì Thẩm Triều Triều cuối cùng cũng  chấp nhận tình cảm của  nên bây giờ Cố Kỳ Việt cũng trở nên lo  lo mất. Có lẽ tình yêu khiến   mụ mị đầu óc, dễ dàng nghĩ đến những chuyện linh tinh, vô tình rơi  ngõ cụt.
   thể vì những lo lắng  mà ngăn cản cô. Cố Kỳ Việt  Thẩm Triều Triều trở nên hoạt bát, vui vẻ và tự tin.
Sau đó, cuối cùng cũng đến lúc hai  ngừng  chuyện,  đồng hồ  đến giờ ăn trưa. Chưa kịp để Cố Kỳ Việt lên tiếng đuổi khách, Thẩm Triều Triều  chủ động giữ Lữ Tiểu Quân : “Chú Lữ, hôm nay chú ở  ăn cơm với chúng cháu nhé. Được trò chuyện với một  uyên bác như chú, cháu học hỏi   nhiều điều, mong chú đừng từ chối!”
Lần  gặp Lữ Tiểu Quân ở nhà ông , vì đến giờ ăn, ông  cứ  chằm chằm  cô,   vì lý do gì mà Thẩm Triều Triều thấy sợ.   cuộc trò chuyện hôm nay,  nỗi sợ hãi đều  gạt sang một bên. Bây giờ chỉ còn  niềm vui khi gặp   cùng chí hướng.