Nghe Cố Kỳ Việt   dự định,   đều kinh ngạc  .
Thẩm Triều Triều về nhà họ Cố cũng  một thời gian, ngay cả Cố Hằng cũng  cô  giống  thường,  sợ tiếp xúc với  lạ... Cho nên chẳng lẽ Cố Kỳ Việt  tỉnh ngủ, đang  mê sảng ?
Còn Vương Thải Hà thì đánh giá Cố Kỳ Việt từ  xuống ,  gương mặt lộ rõ vẻ nghi ngờ,  đó bà  thẳng thừng : “Đi  , đừng ở đây quấy rối nữa, theo bà, cứ để Triều Triều ở nhà cho an , haiz,  cô cháu dâu xinh  cũng nhọc lòng thật, đúng là hạnh phúc phiền não mà!”
“Bà nội, con  thật đấy,  đùa .”
Thấy    tin, Cố Kỳ Việt cũng thấy bất lực,  thật sự   đùa.
Thẩm Triều Triều bài xích thế giới bên ngoài là  nguyên nhân,   bản tính cô  như , nếu như cô thích cuộc sống bây giờ thì cũng  , nhưng  cách  chuyện và hành xử thường ngày,  thể thấy cô  tò mò và khao khát thế giới bên ngoài. Vì  Cố Kỳ Việt  thử đưa Thẩm Triều Triều  ngoài.
Mặc dù tiếp tục để Thẩm Triều Triều ở trong nhà   ngoài,  tiếp xúc với  khác,  lẽ sẽ càng phụ thuộc   hơn, cô sẽ giống như bông hoa yếu ớt cần dựa  cây lớn che chắn gió mưa, cả thế giới dần dần xoay quanh một  . Trong tình huống  xác nhận là thích , cảm giác  cần đến   thích. Có lẽ đây chính là bản tính  xa của con .
Có điều Cố Kỳ Việt  cần cảm giác thỏa mãn thấp kém như ,  nghĩ rằng thích một  là mong  đối phương trở nên  hơn,  thấy Thẩm Triều Triều càng ngày càng rực rỡ chói mắt, đây mới là điều khiến   vui mừng nhất.
Cũng   rốt cuộc là khi nào nảy sinh ý nghĩ ,  quyết định trở thành  dẫn đường hướng dẫn Thẩm Triều Triều tiến lên.
Để cô khôi phục tiếp xúc với thế giới bên ngoài, từng chút một thể hiện tài năng kỹ thuật. Có thể sẽ  khó khăn. Có lẽ kết quả cuối cùng sẽ khiến   thất vọng, nhưng  thử thì   là  , đây   phong cách của !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-249.html.]
Cho dù  thể thành công, đến lúc đó  cũng chấp nhận... Vì  bây giờ  cần  hành động!
“Được     , con  thể thử xem, nếu thực sự thành công,  gì bà cũng cho con!”
Vương Thải Hà  thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cố Kỳ Việt, bà   nhịn  mà  gật đầu, nghĩ  thằng nhóc thối   đây còn một mực thờ ơ, so với bây giờ thật sự khác  một trời một vực!
Chậc chậc, đàn ông mà!
Nghe Vương Thải Hà  như , Diệp Phương  bên cạnh cũng  tiếp lời: “Mẹ cũng  mong đợi, Tiểu Việt cố gắng lên,  khi thành công,  gì đều  thể  với .”
Nói xong, Diệp Phương suy nghĩ một chút, lập tức đưa khuỷu tay huých huých Cố Hằng khiến ông vốn   dính  cũng  mở miệng: “Ba cũng tặng thưởng, chỉ xem con  bản lĩnh   .”
Không  là nhà họ Cố  coi trọng chuyện , ngược  họ càng hy vọng  thể thành công.
Triều Triều còn trẻ như ,  nên vì  lầm của  khác mà khiến bản  rơi  sợ hãi, mà nên rạng rỡ tự tin, tỏa  vẻ  độc đáo thuộc về .
DTV
   đổi thói quen  lâu của cô   là chuyện dễ dàng.
Cứ để Cố Kỳ Việt lo liệu !
Cũng  để hai  vun đắp tình cảm... Kết hôn  lâu như , hai  vẫn ngủ riêng, cũng   khi nào mới  thể ngủ chung.