Tim Thẩm Triều Triều đập  nhanh.
Gương mặt cô càng thêm tái nhợt  lớp khẩu trang màu đen, đôi mắt tràn đầy sợ hãi  dám  xung quanh, lúc  chỉ  thể nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Kỳ Việt, giống như  sắp c.h.ế.t đuối vớ  cọc. Cơ thể cô  ngừng run rẩy khiến Cố Kỳ Việt  thể cảm nhận rõ ràng.
Lúc ,  nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Triều Triều, lên tiếng trấn an: “Thẩm Triều Triều,   ,   ở đây ,  ai dám  gì em .”
Vừa  Cố Kỳ Việt   xung quanh,  thấy ai khả nghi.
Bây giờ Thẩm Triều Triều đang đeo khẩu trang, nếu  theo dõi thì chắc chắn là  chuẩn  từ ... Nghĩ đến đây, Cố Kỳ Việt nhíu mày, từ  khi tháo khẩu trang ở cửa hội trường đại hội khen thưởng, gương mặt Thẩm Triều Triều  lộ diện  mặt  .
Vẻ  xuất chúng của cô khiến    ngừng tán thưởng, đồng thời cũng khiến kẻ khác thèm . Cho dù cô  kết hôn, cũng  thể ngăn cản những kẻ  ý đồ .
May là Thẩm Triều Triều bình thường   ngoài, vốn  tạo cơ hội cho  khác “tình cờ gặp gỡ”, cho nên  cần lo lắng...  con   thể nào mãi mãi   ngoài, giống như lúc .
Biết kẻ theo dõi  chạy , Cố Kỳ Việt  lãng phí thời gian nữa mà tập trung an ủi Thẩm Triều Triều,  đó sẽ tìm  ở khu vực lân cận hỏi thăm, chắc chắn sẽ tìm  kẻ đó.
“Bây giờ em thấy đỡ hơn ?”
Nhìn thấy Thẩm Triều Triều hít thở sâu để bình tĩnh , trong mắt Cố Kỳ Việt hiện lên vẻ lo lắng, một lúc , Thẩm Triều Triều khẽ “ừ” một tiếng.
Bị kẻ biến thái theo dõi khiến Thẩm Triều Triều  sợ hãi  nhớ  những ký ức  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-239.html.]
Trước khi  bọn buôn  bắt cóc, cô cũng từng  chúng theo dõi, đến khi xác định xung quanh   ai, chúng mới  tay bế cô chạy, đồng thời cho cô uống thuốc khiến cô nhanh chóng mất hết sức lực,  thể mở miệng  chuyện, chỉ  thể trơ mắt  chúng lên xe lửa, sắp rời khỏi thành phố Giang Lâm!
Mặc dù chuyện suýt  bán  khi còn nhỏ  qua  lâu  nhưng thời gian  thể chữa lành  vết thương dường như  bỏ quên nó.
Nó giống như cơn ác mộng mãi mãi  thể quên của cô.
Mỗi  nhớ , Thẩm Triều Triều đều cảm thấy sợ hãi.
DTV
Sau khi bình tĩnh , Thẩm Triều Triều lấy  dũng khí,  đợi Cố Kỳ Việt hỏi, cô chủ động kể : “Hôm nay bạn của bà nội gọi điện thoại đến,  là nhà mới  một hũ mật ong to với mấy con gà trống, còn  táo đỏ, kỷ tử, yến sào...  thử món mới, hỏi em   đến nhà chơi .”
Lúc đó, Thẩm Triều Triều đang  xem tivi ở phòng khách, lúc Vương Thải Hà xuống hỏi thì cô  từ chối ngay, là một  thích nấu ăn, khi  thấy những nguyên liệu quý hiếm, cô cũng  hào hứng.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì gần đây tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cô cảm thấy cũng  tệ. Không còn bài xích như lúc .
Thẩm Triều Triều bắt đầu thử bước  ngoài.
Cho nên cô suy nghĩ một hồi, cảm thấy bản   thể  ngoài, lúc  mới gật đầu đồng ý với Vương Thải Hà. Nếu    cùng thì Thẩm Triều Triều sẽ  sợ...
Chỉ là  mới  khỏi nhà  xa thì bà Vương   mấy bác gái chặn , bọn họ còn  Thẩm Triều Triều,  đó  về phía cô.
Sau đại hội khen thưởng, Cố Kỳ Việt trở nên nổi tiếng,  vốn là một tên côn đồ    khinh thường, bây giờ  trở thành  ưu tú,  chỉ dũng cảm bắt giữ băng nhóm buôn  mà còn giúp xưởng máy móc tránh  tổn thất to lớn.