“Loại   vì chút tiền mà bán rẻ lương tâm! Thẩm Triều Triều, em đừng  ông   bậy, những lời đồn vô căn cứ  đều là do ghen ghét với em đấy!”
Cố Kỳ Việt vụng về an ủi Thẩm Triều Triều, trong lòng ngập tràn tức giận, sắc mặt u ám, cổ áo siết chặt khiến  khó chịu, khiến  do dự giữa việc tiếp tục đánh  và  lời, nếu là  đây,  nào  những băn khoăn !
Đánh  tính . Cùng lắm là  đưa đến đồn cảnh sát giáo dục một trận.  bây giờ    để tâm, cần  suy nghĩ nhiều hơn...
Giống như việc Thẩm Triều Triều  lột khẩu trang là do  đàn ông trung niên   cam lòng,  mượn chuyện  chọc giận , khiến  đánh   mặt  , coi như là hủy hoại danh tiếng của . Tất cả đều là vì món tiền thưởng hậu hĩnh  ở chợ đen.
Dù Cố Kỳ Việt nhận đơn sửa chữa ở chợ đen nhưng   hiểu nhiều về nơi đó,  Cường cũng  đồng ý để  tiếp xúc quá nhiều với chợ đen, phòng trường hợp    dân quân và công an bắt gặp.
Đến lúc đó  chỉ Cố Kỳ Việt mà cả nhà  cũng  liên lụy. Không giống Lưu Cường,   sống một ,   bắt cũng  .
“Cố Kỳ Việt, hai    ,  đưa ông  đến đồn cảnh sát!”
 lúc Cố Kỳ Việt còn đang do dự, Lâm Kiều lên tiếng, đồng thời  tay dứt khoát, bẻ ngược hai tay  đàn ông trung niên   lưng, ghì chặt ông  xuống đất.
Mặt ông  ma sát với mặt đất,    câu nào, chỉ  thể kêu lên đau đớn.
Thấy Lâm Kiều đề nghị như , Cố Kỳ Việt gật đầu với  , : “Cảm ơn , cả lúc nãy và bây giờ!”
Nói xong,  đưa tay kéo Thẩm Triều Triều  lòng, sải bước rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-237.html.]
Trên đường , Thẩm Triều Triều dần bình tĩnh , cô lặng lẽ đặt tay lên ngực, cảm nhận nhịp tim đập loạn nhịp,   là do  cảnh lúc ,  là do cảm xúc thật của cô.
...
Từ  buổi lễ tuyên dương, Cố Kỳ Việt trở nên nổi tiếng,  bận rộn. Dù  cố gắng dành thời gian ở bên Thẩm Triều Triều nhưng cũng chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi, may mà Thẩm Triều Triều   ám ảnh tâm lý vì chuyện  lộ mặt  đám đông, ngày nào cô cũng ở nhà tưới hoa,  sách, tối đến  lén lút vẽ vời  bàn học.
Đang vẽ gì ?
Bí mật!
“Triều Triều , thằng nhóc Tiểu Việt nhà chúng   bắt đầu biệt tăm biệt tích , bây giờ còn  rước con về mà    trân trọng ,   còn  thể thống gì nữa! Nghe bà, đừng dễ dàng đồng ý nó, cứ để nó chờ một thời gian .”
“Bà nội!”
DTV
Trong phòng khách,  bà Vương hiến kế, Thẩm Triều Triều  ngại ngùng, ánh mắt lảng tránh, chỉ dám  chằm chằm  hộp kẹo  bàn.
Nào là kẹo sữa, kẹo trái cây, còn  cả sô cô la  gói cẩn thận, đều là Cố Kỳ Việt mua về nhà gần đây.
Sô cô la  quý, chỉ  bán ở cửa hàng Hữu Nghị, nơi chỉ dành cho  nước ngoài và những  đặc biệt,   phiếu ngoại tệ mới  mua.
Trong phòng cô  cả một hộp chocolate. Chứng cứ rõ ràng như thế, cho dù kẻ ngốc cũng  Cố Kỳ Việt  đến chợ đen nhưng      gì, ngay cả Cố Hằng nghiêm khắc cũng quyết định nhắm mắt  ngơ,  truy cứu.
Mà Cố Kỳ Việt  Thẩm Triều Triều nhớ tới lúc  đang   ghế trong sân của  Cường, cau mày  đám côn đồ khác báo cáo tình hình, chuyện bận rộn điều tra gần đây cuối cùng cũng  kết quả.