Nghĩ đến Cố Kỳ Việt ngày thường ăn mặc xuề xòa,   dáng, trong lòng Diệp Phương bỗng dâng lên dự cảm chẳng lành. Mong là  đừng gây chuyện gì. Chỉ cần mặc áo sơ mi với quần đen là  !!
Trong sự lo lắng của Diệp Phương,  đầu tiên mở cửa là Thẩm Triều Triều, hôm nay là ngày vui đáng chúc mừng, cô  mặc áo dài quần dài màu xám xịt mà   đó là một chiếc váy dài màu xanh lam.
Kiểu dáng váy thanh thoát,  ôm eo khoe dáng, cũng  thẳng đuột như váy suông mà  sửa đổi một chút, kết hợp với những bông hoa nhỏ màu trắng thêu trang trí, khi mặc lên  Thẩm Triều Triều khiến cô trông thật dịu dàng, tao nhã.
Nhìn lên , ngoài chiếc khẩu trang đen che khuất nửa khuôn mặt, còn  một b.í.m tóc đen nhánh vắt ngang ngực, đuôi tóc  buộc bằng một chiếc dây cột tóc cùng màu với váy,  xinh .
Diệp Phương  tiếc vì    thấy khuôn mặt xinh  của Thẩm Triều Triều nhưng nghĩ đến sự an  vẫn là  hết, che chắn một chút cũng …
 cho dù  che mặt, cô vẫn  thu hút sự chú ý. Lát nữa  để ý nhiều hơn.
“Ôi chao, Triều Triều của chúng    , hôm nay con ăn mặc thật xinh !”
Vừa  thấy Thẩm Triều Triều  , Vương Thải Hà chẳng thèm để ý đến con trai  nữa, bà  vui vẻ kéo Thẩm Triều Triều đến bên cạnh, dặn dò cẩn thận lát nữa chắc chắn   sát theo  , nếu xảy  chuyện gì thì đừng giấu giếm, chắc chắn   với  .
Năm đó bà  còn đánh cả giặc Nhật! Tuy bây giờ chân  thương nhưng chỉ cần tháo cái nẹp  , bà   thể đánh ngất  .
Nghe Vương Thải Hà , Thẩm Triều Triều liên tục gật đầu, cô  hề cảm thấy phiền phức, ngược  còn thấy  vui vẻ. Sau khi  khỏi nhà họ Cố, chắc chắn cô sẽ  sát theo,  tụt  phía .
Tối qua  khá lâu, dù Thẩm Triều Triều  chườm nước đá nhưng bây giờ vẫn  thể   đôi mắt cô  sưng, chỉ là   kỹ thì sẽ  phát hiện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-227.html.]
DTV
Sau khi  một trận, tâm trạng Thẩm Triều Triều  còn u ám nữa, ngược  như tấm kính  lau khô  cơn mưa, trở nên trong veo, sáng rõ. Khiến trong lòng cô nảy sinh một nguyện vọng.
Cô  bản   còn sợ hãi  khác.
Dù  thể dũng cảm như Cố Kỳ Việt nhưng cô cũng  cố gắng vì bản ! Bắt đầu từ đại hội biểu dương hôm nay, cô sẽ kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng, đến hiện trường cổ vũ cho Cố Kỳ Việt!!
 lúc   đang  chuyện, cửa phòng Cố Kỳ Việt cuối cùng cũng mở ,  đến muộn ung dung bước , khi ánh mắt   đổ dồn  , tất cả đều ngẩn .
Dự cảm chẳng lành của Diệp Phương   xảy , hôm nay Cố Kỳ Việt ăn mặc  chỉnh tề.
Anh mặc một bộ trang phục Tôn Trung Sơn màu đen, cúc áo đầu tiên  cổ áo cũng  cài lên, trông  nho nhã,  còn vẻ lười biếng, tùy ý thường ngày.
Ngay cả mái tóc cũng  vuốt keo gọn gàng.
Thậm chí, Cố Kỳ Việt còn cố tình đeo một chiếc kính gọng mảnh, trông  giống hệt một  trí thức cao cấp, khiến  ba già Cố Hằng  khỏi cảm thán.
Đây   là Cố Kỳ Việt  đây nhất quyết  chịu tham gia đại hội biểu dương ?
Thái độ  đổi nhanh thật!
Thấy Cố Kỳ Việt như , cuối cùng Diệp Phương cũng yên tâm, bà trêu chọc: “Tiểu Việt, mắt con   cận,   đeo kính? Không thấy chóng mặt ?”
Nhìn thấy Thẩm Triều Triều   chằm chằm, trong lòng Cố Kỳ Việt vô cùng đắc ý,  nhanh chóng đáp: “Không   ạ, con  tháo tròng kính  , ăn mặc thế  trông  sức thuyết phục hơn, đỡ cho  khác  tin.”