Lúc  trời xanh mây trắng, trong vườn cỏ cây xanh mướt điểm xuyết những bông hoa rực rỡ,  như một bức tranh.
Hôm nay Thẩm Triều Triều mặc bộ đồ lao động nên cũng  sợ  bẩn, cô  xuống bên cạnh những bông hoa đang khoe sắc, hít hà hương thơm thoang thoảng, cảm thấy thật thoải mái, tự tại.
Thật vui vẻ!
Có điều giây phút yên bình đó  kéo dài  lâu thì   phá vỡ.
Thẩm Triều Triều cố nhịn nhưng  nhịn  nữa, cô  thèm  Cố Kỳ Việt đang vô tư  xuống bên cạnh mà chỉ chăm chú  những ngọn cỏ non xanh mướt, hai má phồng lên: “Cố Kỳ Việt,    chơi ? Gần đây lúc nào cũng thấy  ở nhà ?”
Tuy ai cũng  lòng  Tư Mã Chiêu của Cố Kỳ Việt nhưng lúc  Thẩm Triều Triều vẫn giả vờ như  . Nếu   khi  toạc ,  sẽ  đằng chân lân đằng đầu.
Thực  trong lòng Thẩm Triều Triều cũng  mềm lòng,  là thử   nữa? Dù   cũng là  khiến cô  cảm tình, nếu rung động thêm  nữa cũng là chuyện bình thường...
Chỉ là bây giờ Cố Kỳ Việt  bám .
Chuyện đó cũng  thể  là  , Thẩm Triều Triều cũng  thích cô đơn,   ở bên cạnh khiến cô cảm thấy  vui. Giống như  thời gian  ở nhà một , ngay cả  để  chuyện cũng  .
Cho dù  thể  chút chuyện bản  thích, ví dụ như sáng tác vẽ tranh vân vân nhưng  đó vẫn sẽ thấy cô đơn. Vào lúc  cho dù cô chỉ  với  khác một câu cũng là vô cùng .
Hoặc là nuôi thú cưng,  thể sẽ  hơn một chút... Có điều bây giờ ngay cả ăn uống của con  cũng  khó đảm bảo, lấy   lương thực để nuôi chó mèo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-214.html.]
Có lẽ cùng với việc quốc gia dần dần phát triển lớn mạnh, đến lúc đó mỗi  đều  thể ăn no, cũng  thể nuôi sống thú cưng...
Chỉ  điều cho dù  thích   bầu bạn đến , cũng  thể lúc nào cũng dính lấy!
Mỗi  đều  việc của  cần  .
Thẩm Triều Triều  thích Cố Kỳ Việt vì cô mà bỏ lỡ những việc khác, mà cô cũng cần thời gian riêng để  việc bản  yêu thích.
Vì thế nên Thẩm Triều Triều cảm thấy vẫn nên tiếp tục quan sát thêm một  thời gian nữa, cũng  thể khiến bản  bình tĩnh ... Một  việc cần    hoặc  rõ ràng, tránh cho về  xảy  vấn đề.
“Bên ngoài cũng   gì thú vị.”
Bây giờ Cố Kỳ Việt   còn kích động như lúc mới  thả  khỏi phòng thẩm vấn, mặc dù mỗi   thấy Thẩm Triều Triều, trái tim  vẫn  nhịn  mà đập nhanh hơn, nhưng   bình tĩnh hơn  ít. Cũng  còn thiếu kiên nhẫn như mấy ngày .
Anh thản nhiên  ở bên cạnh nhưng tay   hề nhàn rỗi, tiện tay kéo một ít cỏ dại phơi khô  một nửa,   chuyện  nhanh chóng đan, Thẩm Triều Triều  nhịn  len lén  sang.
Cô chăm chú  đôi tay thon dài của Cố Kỳ Việt đang di chuyển nhanh thoăn thoắt. Trước đây cô   Cố Kỳ Việt  chỉ  kỹ thuật sửa chữa lợi hại mà còn  khéo tay, bất kỳ thứ gì  tay  cũng  thể biến hóa thành một hình dạng khác.
Nhìn con thỏ đang dần thành hình, trong lòng Thẩm Triều Triều  khỏi kinh ngạc nhưng ngoài miệng  : “Trước đây    như .”
DTV
Không còn nỗi lo sợ về cuộc sống ác mộng trong tương lai, bây giờ Thẩm Triều Triều cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Hơn nữa càng thêm  thiết với Cố Kỳ Việt,  còn che giấu, tính cách thật sự của cô dần dần bộc lộ, đáng yêu và thú vị như những cô gái khác.