Bóng ma quá khứ  từ chối  đó vẫn còn đó, Thẩm Triều Triều cảm thấy như  đang  mơ, nhưng khi cô lặng lẽ liếc mắt  sang bên cạnh thì Cố Kỳ Việt vẫn luôn ở đó.
Là thật!
 nhớ   thời gian đau khổ và dằn vặt  đó, miệng Thẩm Triều Triều  bất giác xụ xuống, giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ bướng bỉnh.
Tại  Cố Kỳ Việt  ly hôn thì ly hôn,  hợp  thì hợp  chứ, cô  đồng ý!
Vì  khi Cố Kỳ Việt  khơi chuyện thì Thẩm Triều Triều  ngậm chặt miệng như hến, nhất quyết   một lời nào, cho đến khi hai  về đến nhà họ Thẩm ở ngõ Điềm Thủy lúc nào  .
Trước cổng nhà, Thẩm Triều Triều ngước mắt  Cố Kỳ Việt, cô cắn môi, bỏ  một câu: “ em  thích  nữa!”
Nói xong, Thẩm Triều Triều vội vàng mở cửa chạy  trong, tiếng “rầm” vang lên, cánh cửa nhanh chóng đóng sập . Để  một  Cố Kỳ Việt  ngơ ngác  cửa.
Thẩm Triều Triều  mới  cô  thích  nữa ?
Không !
Nhận  tình hình đang trở nên tồi tệ, Cố Kỳ Việt sốt ruột    , giờ   nhận  tình cảm của , khi  thấy Thẩm Triều Triều tỏ vẻ kháng cự,   khỏi sốt sắng.
Chỉ dựa  lời  suông thì  thể khiến  khác tin tưởng, chắc chắn  dùng hành động để chứng minh.
...Thẩm Triều Triều  thích  ngoài,  thể ở lì trong nhà cả ngày   ngoài, cho dù   thể hiện cũng   cơ hội...
Cho nên việc  nên  nhất bây giờ là  khiến Thẩm Triều Triều  về nhà họ Cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-205.html.]
 bây giờ Thẩm Triều Triều  bắt đầu trốn tránh  ,  cô  thể  về nhà họ Cố chứ!
Nghĩ đến đây, Cố Kỳ Việt bực bội đưa tay lên vò đầu,    đợi  cửa nhà họ Thẩm một lúc, thấy Thẩm Triều Triều    nữa,  đành thất vọng rời . Bị nhốt ở đồn cảnh sát lâu như , dù   cũng  về nhà một chuyến.
Không giống Cố Hằng và Diệp Phương còn trẻ, sức khỏe bà nội Vương Thải Hà  , lâu như   gặp,   về báo bình an cho bà nội.
Vì Cố Kỳ Việt  nhốt riêng trong phòng thẩm vấn, những  khác  gặp  đều  đăng ký, nhưng   đơn đăng ký nào cũng  chấp thuận mà  trải qua quá trình sàng lọc, xét duyệt gắt gao.
Vì  đến giờ  vẫn   gặp Vương Thải Hà, Cố Kỳ Việt cứ nghĩ là đơn đăng ký của    chấp thuận... Kết quả là!!
“Bác  gì cơ, bà cháu nhập viện ạ?”
Vừa mới về đến nhà, còn  kịp mở cửa, Cố Kỳ Việt  thấy  hàng xóm chạy đến báo tin, khiến    hai lời, lập tức xoay  chạy thẳng đến bệnh viện, bỏ   hàng xóm vốn định nhân cơ hội  để hàn huyên tâm sự với .
DTV
Bây giờ trong khu ai mà   thằng nhóc nhà họ Cố tài giỏi cỡ nào chứ!
Chỉ một     thể sửa chữa  chiếc máy phế liệu nhập khẩu từ nước ngoài...
Cho dù ngày thường   lười biếng,  cầu tiến thì cũng  thể che giấu  tài năng thiên bẩm, quả thực chính là thiên tài!
Lần   chỉ đám thanh thiếu niên ngưỡng mộ  mà ngay cả các bậc phụ  cũng hết lời khen ngợi, hận  thể “nâng  lên tận trời xanh.”
Đám thanh niên hư hỏng, côn đồ mà  đây ai cũng khiếp sợ, bây giờ đều  trở thành thanh niên ưu tú, noi gương theo .
Thậm chí   còn âm thầm lên kế hoạch  đưa con cái đến nhờ Cố Kỳ Việt chỉ bảo,   chúng  thể  nhờ, đột nhiên trở nên thông minh,   cũng trở thành nhân tài kỹ thuật giỏi giang.