Chủ yếu là do Cố Hằng và Cố Kỳ Việt - hai ba con  ,   nên  gì, còn Diệp Phương thấy  bèn đưa túi xách cho Cố Kỳ Việt, chủ động : “Trong  là quần áo sạch, con tìm chỗ nào đó  .”
Nhìn thấy quần áo sạch, Cố Kỳ Việt mừng rỡ trong lòng. Anh  sớm   bộ quần áo nhăn nhúm , nhưng trong  thời gian  giam giữ, ngoài việc  dùng nước để rửa mặt  thì    gì khác…
Cũng may là Cố Kỳ Việt thích sạch sẽ,  đành dùng tạm vải vụn nhúng nước lau , thêm nữa phòng thẩm vấn cũng khá mát mẻ nên  cũng  đổ nhiều mồ hôi.
Nếu là  khác  giam giữ thì chắc chắn  sớm bốc mùi !
Nghĩ tới đây, Cố Kỳ Việt cảm thấy   ngứa ngáy,  nhớ phía  đồn cảnh sát  một cái giếng, lập tức quyết định sẽ nhanh chóng tắm rửa qua loa một chút.
Gặp   thích thì  sạch sẽ một chút chứ!
Lúc  tâm trạng đang , Cố Kỳ Việt cũng  còn ngại ngùng nữa,  nhanh chóng nhận lấy túi xách,  đó  với Diệp Phương, cảm kích : “Mẹ,  đúng là cứu tinh của con, con đang cần cái ! Con còn  việc, con  . Còn đồng chí Cố Hằng, chuyện ba đánh con vẫn  xong , mau nghĩ cách đền bù cho con !”
“…”
Nhìn bóng dáng Cố Kỳ Việt rời , Cố Hằng á khẩu một hồi,  đó ông lắc đầu  khổ.
 là hổ phụ sinh hổ tử, con trai còn rộng lượng hơn cả ông. Diệp Phương thấy  lập tức đưa tay vỗ vai Cố Hằng, khuyên nhủ: “Anh đừng để tâm  chuyện vụn vặt,  một nhà nào  chuyện giận  qua đêm, tranh thủ lấy tiền riêng của   cho thằng bé  theo đuổi vợ .”
“Anh nào  tiền riêng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-202.html.]
Nghe thấy mấy chữ “tiền riêng”, Cố Hằng lập tức phản bác nhưng giọng điệu    tự nhiên,  vẻ như “kho bạc nhỏ” của ông vô cùng rủng rỉnh…
Diệp Phương như   thấu  chuyện khiến Cố Hằng chột , vội vàng né tránh ánh mắt của bà.
Cố Hằng là một tay nghiện t.h.u.ố.c lá nặng, vì luôn ho khan nên  bệnh viện kiểm tra, phát hiện phổi   vấn đề,  nhanh ông   Diệp Phương nghiêm khắc yêu cầu cai thuốc.
DTV
Vì  tiền lương và phiếu lương hàng tháng đều  ông giao hết cho vợ, ngày thường chỉ giữ  một ít tiền lẻ, triệt để đoạn tuyệt khả năng hút thuốc.
 xưởng thỉnh thoảng  phát tiền thưởng... Thế là  tiền  lập tức trở thành tiền tiêu vặt của ông, lên cơn nghiện,  thể dùng tiền đó để đổi lấy phiếu mua thuốc lá, hút tạm hai điếu ở xưởng cho đỡ ghiền.
Đối với việc , Diệp Phương  cơ sở ngầm trong xưởng sắt thép đều  rõ mười mươi, nhưng thấy Cố Hằng còn  kiềm chế nên cũng  vạch trần... Đôi khi áp chế quá mức cũng phản tác dụng, hậu quả càng thêm tệ. Vẫn nên thả lỏng một chút.
   tiền tiêu vặt của đồng chí Cố Hằng sắp sửa hết nhẵn, tiếp theo sẽ  trải qua những ngày tháng khổ sở .
Đang lúc Diệp Phương  lên tiếng trêu chọc vài câu thì thấy Cố Kỳ Việt     vội vàng chạy về,  đưa tay lau mồ hôi, trịnh trọng  với hai : “Con quên mất, Thẩm Triều Triều đang đợi ở bên ngoài đồn cảnh sát, hai  đừng đưa cô  , lát nữa con tự đưa cô  về.”
Cố Kỳ Việt  mới nghĩ đến khả năng , bèn vội vàng chạy về dặn dò một phen. Đừng  đến lúc đó  bận rộn cả buổi,    mất,  ăn mặc chỉnh tề cho ai xem?
“Biết ,  , con mau  , đừng để Triều Triều  đợi lâu.”
Nhìn thấy con trai cuối cùng cũng  để ý đến con gái nhà  , Diệp Phương mỉm  gật đầu, bà luôn mong Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều  thể đến với , đương nhiên sẽ  ngăn cản.
Nếu bà Vương Thải Hà nhà bà  mà  chuyện , chắc chắn cũng sẽ  vui mừng, đáng tiếc...