“Ôi chao, là   tinh ý , hai  cứ  chuyện ... Vợ chồng đầu giường cãi  cuối giường hòa,  trẻ tuổi tính khí lớn, đều nên thông cảm cho  một chút. Cũng đừng ai giận nữa,  bao nhiêu ngày , mau chóng  hòa !”
Chị Đại Lâm tỏ vẻ hiểu ý gật đầu, đợi đến khi lải nhải  xong, khuôn mặt mang theo nụ  trở về nhà .
Không còn chị Đại Lâm ở bên cạnh  chuyện,  khí lập tức yên tĩnh , ngoại trừ những    mặt đất rên rỉ khe khẽ, Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều hai  im lặng  ,  ai mở miệng  chuyện.
DTV
Từ  khi  chuyện ly hôn, hai  bọn họ cũng   nên  gì với đối phương.
Cuối cùng vẫn là Cố Kỳ Việt mở miệng : “Vào trong  chuyện ?”
Thẩm Triều Triều mím môi, cô  những  khác đang   mặt đất, quả thật   là nơi để  chuyện, lập tức im lặng gật đầu,  đó   dẫn Cố Kỳ Việt  trong sân.
Chờ đến khi cửa sân đóng , Thẩm Triều Triều  về phía Cố Kỳ Việt, cô  căng thẳng nhưng vẫn  thẳng: “Cảm ơn , nhưng mà   nên đến đây.”
Nghe , Cố Kỳ Việt  khỏi nhíu mày, vốn   nên  chuyện với Thẩm Triều Triều như thế nào, bây giờ  tìm  điểm bắt đầu,  lập tức lập tức phản bác: “Nếu như  đến,      em ở đây một  nguy hiểm như , những  bên ngoài    là nhóm cuối cùng, tiếp theo sẽ còn   đến nữa...”
Cố Kỳ Việt  xong mới phát hiện  lời  của   ý đe dọa, trong lòng   hối hận, lập tức vội vàng chuyển chủ đề: “Cho dù hàng xóm xung quanh   nhưng quân tử    bức tường sắp đổ,  khi chuyện ở xưởng máy móc  giải quyết, em hãy chuyển về nhà họ Cố ở  !”
Nói xong, Thẩm Triều Triều từ chối, Cố Kỳ Việt  bổ sung thêm một câu: “ sẽ dọn  khỏi nhà họ Cố, sẽ  để em  khó xử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-170.html.]
Có thể  Cố Kỳ Việt  suy nghĩ  nhiều mới   những lời , nhưng Thẩm Triều Triều vẫn kiên quyết lắc đầu.
Cô  tình hình bây giờ  nguy hiểm, nhưng so với việc đó, cô thà đối mặt với nguy hiểm cũng    về nhà họ Cố, tiếp tục dây dưa với Cố Kỳ Việt.
Đã cắt đứt thì nên cắt đứt dứt khoát một chút.
Đừng tiếp tục châm lửa  trong lòng cô nữa, bởi vì cô sẽ ngốc nghếch tin là thật.
Nhìn thấy Thẩm Triều Triều vẫn lắc đầu từ chối, Cố Kỳ Việt nhức đầu nhắm mắt , hôm nay vất vả lắm  mới gặp  cô một , tuyệt đối  thể bỏ qua cơ hội !
Chờ đến khi mở mắt , Cố Kỳ Việt  nghĩ kỹ cách ,   chằm chằm Thẩm Triều Triều, nghiêm túc : “Bà nội và   lo lắng cho em,  đến thăm em nhưng  sợ em buồn.”
Về điểm , Cố Kỳ Việt  hề  dối. Từ  khi Thẩm Triều Triều rời khỏi nhà họ Cố, trong nhà quả thật ảm đạm hơn  nhiều.
Ngay cả Vương Thải Hà  đây thích  ngoài tìm bạn bè  chuyện phiếm bây giờ cũng lười  ngoài.
Mỗi ngày bà  đều   ghế sofa ở phòng khách thở dài, mỗi   thấy Cố Kỳ Việt, bà   càng tức giận trừng mắt  , bảo  đừng  lảng vảng ở  mặt bà  nữa, mau chóng  đón Triều Triều về!
Một  phụ nữ sống một  ở bên ngoài, lỡ như gặp  nguy hiểm thì   ?
Đối với chuyện , Diệp Phương cũng đồng ý. Thẩm Triều Triều khác với  bình thường, khi cô gặp  chuyện khủng hoảng bất an, trạng thái biểu hiện  ngoài của cô là run sợ, chìm trong cảm xúc cực đoan.