Nghe những lời đàm tiếu đó, chị Đại Lâm chỉ khinh thường bĩu môi,   tham gia  câu chuyện.
Chị Đại Lâm thầm đắc ý. So với những  khác trong ngõ Điềm Thủy, chị  tận mắt chứng kiến hôn lễ của Thẩm Triều Triều...
Tuy   gặp chú rể nhưng  cách bài trí tiệc cưới xa hoa, chị  nhà họ Cố  coi trọng Thẩm Triều Triều.
Cô nhóc  đúng là rơi  hũ mật.
Tuy nhiên khi   thấy Thẩm Triều Triều, chị Đại Lâm  ngây . Tiên đồng ngày nào giờ đây  trở thành một thiếu nữ xinh !
Quá xinh !
Đừng  là đàn ông, ngay cả chị là phụ nữ  thấy cũng  ngẩn ngơ!
Vì  chị tin chắc nhà họ Cố sẽ cưng chiều Thẩm Triều Triều như trứng mỏng, hôm nay đột nhiên thấy cô trở về, chị vô thức nghĩ cô chỉ về lấy đồ  sẽ   nhà họ Cố.
Không ngờ Thẩm Triều Triều  lắc đầu: “Em định về đây ở một thời gian.”
Còn về chuyện ly hôn, tạm thời cô  thể  . Bởi vì cô và Cố Kỳ Việt vẫn  chính thức ly hôn.
Hơn nữa chuyện  cũng   ho gì,  thể giấu  ngày nào  ngày đó... Đợi đến lúc  giấu  nữa  tính.
Chị Đại Lâm là  từng trải,  thấy vẻ mệt mỏi ẩn hiện trong mắt Thẩm Triều Triều, kết hợp với những lời cô  , chị đoán  lẽ đôi vợ chồng son  đang bất hòa.
DTV
Ai cũng từng trải qua giai đoạn đó.
Hồi trẻ ngày nào chị cũng cãi  với  Đại Lâm, tính khí chẳng khác nào thùng thuốc súng, chỉ cần một mồi lửa là bùng nổ. Mãi cho đến khi  con  thì chị mới dịu tính hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-165.html.]
Vì  chị Đại Lâm  hỏi thêm nữa mà chuyển sang chủ đề khác, kể cho Thẩm Triều Triều  những câu chuyện thú vị xảy  gần đây.
Một lúc  thấy Thẩm Triều Triều cáo từ  về, chị vội vàng chạy  vườn hái vội một ít rau tươi dúi  tay cô, bảo cô mang về ăn.
Thẩm Triều Triều từ chối nhưng  , đành  nhận lấy. Cứ như , Thẩm Triều Triều trở về cuộc sống  đây, hàng xóm láng giềng  thiện, cuộc sống yên bình, cô như  trở về điểm xuất phát.
  thứ   còn như xưa.
Sau khi ba cô qua đời, cô chỉ còn  một  nhưng vì những cơn ác mộng về tương lai, cô vội vàng gả  nhà họ Cố,  từng cảm nhận  nỗi cô đơn. Xung quanh cô luôn  , cô  từng cảm thấy cô độc.   khi rời khỏi nhà họ Cố,  còn ai  chuyện, cả căn nhà chìm trong tĩnh lặng...
Vì  cô dành thời gian  sách, thiết kế quần áo..., luôn  việc để .
 sở thích nấu nướng của cô giờ đây chỉ còn là qua loa, cho .
Tuy Thẩm Triều Triều sợ tiếp xúc với  khác nhưng điều đó   nghĩa là cô thích cuộc sống cô đơn. Từ nhỏ đến lớn, cô luôn  gia đình bên cạnh, cô  từng  cô đơn là gì. Giờ đây cô  hiểu thế nào là cô đơn.
Cô chỉ  thể từ từ thích nghi.
Con  là loài động vật  khả năng thích nghi  nhất, cô cũng sẽ quen với cuộc sống .
Trong  thời gian , ngoại trừ những lúc mới đầu, cô thường xuyên nhớ đến Cố Kỳ Việt, tâm trạng khó mà bình tĩnh trở .
Có điều theo thời gian, tần suất xuất hiện của Cố Kỳ Việt trong tâm trí cô ngày càng ít . Suy cho cùng, đó cũng chỉ là thiện cảm,   tình yêu.
Mọi thứ đều đang  đúng hướng.
“Triều Triều, mau mở cửa, chị  chuyện   với em.”
Sáng sớm hôm nay chị Đại Lâm vội vã đến gõ cửa, đợi đến khi Thẩm Triều Triều   tiếng động, đeo khẩu trang mở cửa sân, chị Đại Lâm lấy tốc độ  phù hợp với dáng  mập mạp nhanh chóng chạy  trong sân,  đó vội vàng giơ tay đóng cửa sân   nữa.